Page 21 - Không Phải Huyền Thoại
P. 21

2 0    KHÔNG PHẢI HUYỀN  THOẠI



         sau, lại  có may mắn trỏf lại chiến trường noi  đã diễn ra trận đánh  "còn
         kinh hoàng hon so vói Waterloo"'’> do mìiứi chỉ huy, trận đánh ngày càng
         in đậm dấu ấn trong lịch sử võ công của dân tộc?  Không phải chỉ riêng
         ông,  nhiều  người  đã  có  mặt  tại  chiến  trường  trong  Đông-Xuân  1953-
         1954, và rất nhiều ngưòi thuộc những thế hệ sau cảm thấy sự xuất hiện
         của Đại tướng Tổng tư lệnh, Chỉ huy trưởng Chiến dịch Điện Biên Phủ,
         trong lễ kỷ niệm là một niềm vui lớn. Không ai đi tìm hiểu nguồn gốc một
         dư luận, nhất là khi nó đã chiíng tỏ chỉ là tin đồn thổi.
           Sáng nay, tnrớc lúc ăn đĩa xôi nóng để chuẩn bị lên đường, ông kể vói
         bà về một giấc mơ đêm qua. Giấc mơ rất ngắn ngủi, ông đang ngồi chơi
         ở vườn, ông chợt thấy một kẻ lạ mặt nhảy qua hàng rào, nhớn nhác nhìn
         trước nhìn sau rồi tiến lại căn phòng làm việc, ông xông lại hỏi nó: "Mày
         muốn gì?" Nó lộ bộ mặt của kẻ gian, ông cho nó một cái bạt tai, và nó

         cắm  đầu  chạy biến...
            Bà nhớ từ rất lâu  đã nghe ông kể một chuyện  tương  tự. Thòi còn là
         thanh niên, một lần ông từ Vinh đi tàu vào miền Nam, mang theo ữong
         va li một số tài liệu của đoàn thể. Đe phòng mật thám khám chiếc vali,
         ông đặt nó dưới gầm ghế cách chỗ mừih ngồi  một quãng.  Một tên lưu
         manh đã nhận ra chiếc va li "vô chủ". Nó nhìn trước nhừi sau rồi nhích
         lại  gần  chiếc  va  li,  cúi  xuống  toan  xách  đi.  ông bật  đứng  dậy,  tiến  lại

         trước mặt nó, trừng mắt hỏi:
           -  Mày định ăn trộm hả?
           Tên lưu manh không dám cãi. ông cho nó một cái tát. Hồi còn ít tuổi,
         ông có bộ mặt thư sinlì,  thân  hìnlr bé nlìỏ, nlimrg rắn  chắc, và  ông rất

         khỏe. Nhvmg có  thể là  do ánh mắt của  ông.  Một nữ ký giả  nước ngoài
         đến làm việc vói ông, đã nhận xét:  "Chưa bao giờ tôi nhìn thấy một đôi
         mắt  đẹp như vậy!".  Nhưng  khi  ông  giận  dữ thì  cặp  mắt  ấy  trông  thật
         đáng sợ. Tên hm manh lủi mất. ông lặng lẽ lui về chỗ mình ngồi. Những
         người  chung  quanh  nhìn  ông  với  vẻ  thán  phục  thái  độ  một  "cậu  ấm"
         giữa đường gặp sự bất bằng, ông chỉ mong không ai chú ý đến chiếc va
         li và hỏi chủ của nó. Chuyến đi của ông an toàn.




         1. Nhận xét của Jules Roy trong cuốn La Bataille Dien Bien Phu.
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26