Page 23 - Không Phải Huyền Thoại
P. 23
2 2 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
thường dễ quên đó sẽ ở lại lâu dài ữong bộ nhớ của ông. Dung tích của
nó hẳn phải rất lón, nên ông sử dụng một cách không cần tiết kiệm. Trong
đó, những chi tiết về Điện Biên Phủ lúc nào cũng tưoi rói.
Lúc này, ông đang nhớ tód một người Thái ở Mường Phăng.
Đó là một ngưòd dân địa phương, năm mươi năm trước được kết nạp
vào du kích khi bộ đội mở chiến dịch Điện Biên Phủ. Anh nằm trong số
dân quân được phân công bảo vệ vòng ngoài sở chỉ huy chiến dịch. Anh
chỉ nhìn thấy Đại tướng trong ngày lễ chiến thắng khi ông đi duyệt bộ
đội diễu binh trên cánh đồng Mường Phăng. Bốn mươi năm sau ngày
chiến thắng, Đại tướng trở lại Mường Phăng, anh du kích đã ữở thành
một ông già ngoài bảy mươi tuổi, khá tráng kiện, canh giữ và bảo vệ khu
chỉ huy sở được xây dxmg hoàn toàn bằng gỗ, đất, tre lá, đã gần ĩửrư hóa
thân giữa núi rừng. Tên anh là Lò Văn Bóng. Từ sau ngày mở chiến dịch,
anh đã gắn bó với khu rừng này. Anh được nhân dân ủng hộ, nên suốt
một thòi gian dài, nhiều rừng núi chimg quanh bị lâm ữường, lâm tặc đốn
trụi, thì khu sở chỉ huy chiến dịch vẫn giữ được màu xanh nguyên thủy.
Gần đây, con trai ông lên thăm Mường Phăng trở về nói, bác Bóng
năm nay đã hơn tám mươi tuổi, vẫn là người bảo vệ khu sở chỉ huy.
Ngày ữước, bác được địa phương trợ cấp mỗi tháng năm trăm đồng, số
trợ cấp bây giờ là hai trăm nghìn đồng. Bác nói một cách hồn rÚTÌên:
"Thời xưa, năm trăm nghm đồng mua được một con trâu, ngày nay giá
con trâu là năm triệu đồng. Và số lương hai trăm nghìn bây giờ là của
cả năm anh em cùng làm việc ở đây". Bà Bích Hà sau khi nghe chuyện
đã gửi tặng bác Bóng một hộp sâm để tẩm bổ.
Ông đang tự hỏi không biết vói suy nghĩ như thế nào mà một ngưòi
dân Điện Biên đã dành trọn cuộc đời để bảo vệ khu rừng heo hút này...?
Núi rừng Tây Bắc nhanh chóng hiện ra dưới cánh bay. Thòi chiến
tranh, ông đã nhiều lần qua lại miền rừng núi này. Có thể nói chiến ữưòiTg
Tây Bắc là nơi ông gắn bó nhiều nhất trong kháng chiến chống Pháp.