Page 99 - Giao Thông Kỳ Diệu
P. 99

2 5   . THƯ GỬI NGƯỜI 5.000 NAM sau






                          Thư của Einsteỉn gửi người đời sau

           Đầu năm  1939,  trên  công trường của công trình Hội chợ quốc tế ở ngoại ô
       thành phố New York nước Mỹ, một loạt công việc đào bới khẩn trương đang được
       bí mật tiến hành. Người ta đang định đào cái gì dưới đó vậy? Hay là họ đang định

       chôn vật gì xuống đấy, những người tham gia thi công đểu không hay biết. Tổng
       thống khóa 32 của nước Mỹ thời bấy giờ là  Roosevelt thân  chinh sắp xếp  người
       chủ trì công việc đào bới này. Cho đến khi công trình hoàn  tất,  mọi người nhìn
       thấy văn bia khắc trên tấm bia dựng đứng, mới biết ở đấy có chôn một văn kiện,
       nhằm để cho người 5.000 năm sau đọc.

           Văn kiện chôn dưới lớp đất sâu 15 m. Văn kiện ấy dùng một thứ màu đặc biệt
       viết lên thứ giấy đặc biệt và được xử lý phòng cháy, phòng ẩm và chống ăn mòn,
       sau đó bỏ vào trong một cái ống bằng thép.

           Trong những văn bản đó, có một bức “thư gửi người đời sau” chính Roosevelt
       đã gọi điện thoại cho nhà khoa học đầu đàn, người đề xướng ra thuyết tương đối
       nổi tiếng là Einstein bảo ông viết. Roosevelt lúc ấy nói với Einstein rằng: ông hãy
       viết một văn bản, nói với người 5.000 năm sau về tư tưởng, tình cảm của thời đại
       chúng ta ngày nay. Toàn văn bức thư gửi người đời sau của Einstein như sau:


           Thời đại chúng tôi  ngày nay đã sản sinh  ra  khá  nhiều  nhân  vật  thiên  tài,  ph át
       minh của họ có  thể làm  cho cuộc sống của  chúng tôi dễ chịu  thêm  nhiểu.  Chúng tôi
       sớm  đã  biết  lợi  dụng sức  mạnh  của  m áy  móc  đ ể vượt  qua  biển  lớn.  Lợi  dụng sức
       mạnh  của  m áy  móc,  cuối  cùng  chúng  ta  đã giải phóng  loài  người  ra  khỏi  thứ lao
       động chân tay nặng nể gian khổ.  Chúng ta đã biết bay.  LỢi dụng sóng điện  từ,  chúng
       ta rất dễ dàng từ m ột xó xỉnh này của  Trái Đ ất thông tin đưỢc với m ột xó xỉnh khác.

           Cho  dù  đã  có  những  thứ đó,  nhưng việc  sản  xuất  và phân phối  hàng hóa  cùa
       chúng ta lại hoàn toàn vô tổ chức. A i ai cũng đều sống trong bóng tối của lo sỢ,  chỉ e
       thất nghiệp, phải chịu nghèo khó bi thảm.  Hơn  thế,  người dân của những nước khác



       100
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104