Page 534 - Di Tích Lịch Sử
P. 534
Các hầm trong khu trung tâm đểu có cấu trúc tương tự và có địa đạo riêng thông
với địa đạo đặc biệt nhằm đối phó khi có tình huống nguy hiểm. Bên cạnh đó, một
chiến tuyến vững chắc gồm hệ thống giao thông hào xen kẽ ụ chiến đấu tạo nên một
vòng cung bảo vệ khu trung tâm.
Giao thông hào sâu từ 1,2m đến 1,4m, ngang 0,5m, chạy vòng vèo theo địa hình và
kĩ thuật chiến đấu, cắt quãng hoặc tiếp nối các ụ chiến đấu. ự chiến đấu sử dụng bắn
máy bay gồm rãnh tròn đường kính 3m bao quanh mô đất cao quá đầu người. Xạ thủ
dùng mô đất vừa đặt súng, vừa làm vật cản, chạy quanh mô đất núp bắn máy bay địch.
Có ụ chiến đấu là hố sâu chứa từ 3 đến 5 người. Trong khu địa đạo Củ Chi có một giao
thông hào song song con lộ 6 bố trí nhiểu ụ chiến đấu, trang bị hỏa lực mạnh nhằm
lừa địch, nhử địch, chặn địch và tiêu diệt địch. Ngoài ra, bốn mặt khu địa đạo Phú Mỹ
Hưng còn có bốn trạm thông tin, báo động được trang bị máy móc hiện đại.
Nhiều đổng chí lãnh đạo cấp cao đã đến làm việc và lãnh đạo chiến đấu tại khu
địa đạo như: đ/c Nguyễn Văn Linh, đ/c Võ Văn Kiệt, đ/c Trần Bạch Đằng, đ/c Mai
Chí Thọ...
Với cấu trúc chặt chẽ và tinh vi như vậy, sức mạnh của khu địa đạo đã được phát
huy và thử thách với hàng ngàn tấn bom đạn của chiến tranh cũng như dã tâm của kẻ
thù. Tháng 1/1966, Mỹ huy động hàng ngàn tăng, pháo binh, không quân, hải quân và
trên 3.000 quân đổ xuống vùng tam giác sắt (bao trùm cả địa đạo Phú Mỹ Hưng). Đây
là trận càn mang tên Crimp (cái bẫy) với đầy đủ vũ khí, kĩ thuật tối tần nhằm phá huỷ
hệ thống địa đạo. Các du kích luổn trong địa đạo, lúc ẩn lúc hiện, đánh phủ đầu rổi lại
biến mất. Cuộc hành quân tốn kém nhưng không thực hiện được ý đổ, nên một năm
sau, tháng 1/1967, địch tiếp tục mở cuộc càn lớn mang tên Cedarfall với hàng chục
ngàn quân lính đủ các binh chủng, được yểm trỢ tối đa của phi cơ, pháo binh, thiết
giáp đánh phá ác liệt khu địa đạo Phú Mỹ Hưng và các vùng phụ cận.
Chúng đưa pháo đài bay B52 rải thảm bom, dội pháo từng đợt, sau đó đưa trực
thăng đổ quân ào ạt. Một đại đội chuyên phá hấm và địa đạo được huấn luyện tại Đổng
Dù, sử dụng chó, súng phun lửa, hoá chất, xe ủi hạng nặng và hàng chục trực thăng
chở nước bơm xuống địa đạo. Chúng dùng xe ủi đất, có móc thọc sâu xuống địa đạo.
Chúng chia mỗi tốp bốn tên, hai tên xuống địa đạo, trang bị mặt nạ, đặt mìn, chuyển
dây phá địa đạo. Dùng bom xăng đặc, đốt cháy cả khu rừng, biến xóm làng thành
bình địa. Nhiểu đoạn địa đạo sụp, xóa mất các chốt, các miệng hầm. Điên cuồng tàn
phá nhưng không đạt được mục đích, Mỹ đã phải thú nhận: “tìm thấy miệng địa đạo,
nhưng thiếu kinh nghiệm, không thu được gì!”.
Giữa tháng 3/1967, Mỹ lại tiếp tục mở trận càn Manhattan, sử dụng tăng kèm bộ
binh từ Đổng Dù càn lên địa đạo Phú Mỹ Hưng. Trận chiến diễn ra ác liệt và giằng co
giữa hai bên, địch đã gọi B52 rải bom. Vài đoạn địa đạo bị sụp so với hàng chục cây số
địa đạo. Lại thất bại trong mưu đổ “xóa sổ” khu địa đạo Phú Mỹ Hưng, địch sử dụng
cỏ Mỹ (loại cỏ gặp mưa phát triển rất nhanh) cao từ 2 đến 3m, thân to và sắc, lấn át
các thứ cỏ khác, gầy khó khăn đi lại và rất dễ phát hiện dấu vết. Mùa khô chúng đốt
cỏ nhằm phát hiện miệng địa đạo, rải máy đếm tiếng động của người để gọi pháo dập,
M ô t * ổ t>i licti lỊcVi sU - VẲM VioẮ v t ệ t M A m
c 542 )