Page 41 - Di Tích Lịch Sử
P. 41
vào dải núi, phía trái có núi hình Rồng Chầu, phía phải có núi hình Hổ Phục, mặt quay
vê’ hướng đông có cánh đổng rộng và dòng suối trong “Thích Bích” chảy qua, xa xa là
dòng sông Lô uốn mình cùng với trục đường Quốc lộ số 2.
Trong chùa hiện không có tượng Phật mà chỉ có một bàn thờ ở gian giữa, hai bên
là hai bia đá: một bia thời Trấn và một bia thời Lê cùng với một quả chuông đúc vào
thời Lê.
Bia đá thời Trẩn (1367) ghi lại công lao của người sáng lập ra chùa. Bia văn được
dựng trên lưng rùa (bể ngang rộng 55cm, dài 95cm). "Văn bản chữ Hán khắc ở mặt
trước bia gồm bài tựa minh văn và dòng lạc khoản, với nội dung: “Chùa Sùng Khánh
ở hương Hoằng Nông, giang Thông, trường Phí Linh là do người chú của vị phụ đạo
họ Nguyễn tên là Ẩn, tự là Văn Giác sáng lập... Chùa được dựng từ tháng giêng đến
tháng tư năm Bính Thân (1356) niên hiệu Thiệu Phong thì hoàn thành, đặt tượng Phật
vào. Ông lại đặt tên chùa là Sùng Khánh, lại cúng vào chùa một viên (mẫu) ruộng để
cấp cho người trụ trì”*.
Văn bản mặt sau của bia ghi “Quyển phụ đạo Nguyễn Thiên Trượng và Văn Giác
cư sĩ cúng thí ruộng ở xứ Nà Nộn một viên (mẫu)... Ngô Thiện cư sĩ cúng dâng hai nô
tì là Thằng Đại và Mỹ Am cùng một con trâu làm của Tam Bảo”^.
Văn bia và quả chuông đồng đúc thời hậu Lê năm Vĩnh Thịnh thứ nhất (1705),
ghi lại việc trùng tu chùa vào cuối thế kỉ XVII, đầu thế kỉ XVIII do hoàng tộc nhà Mạc
lánh nạn ở Cao Bằng thực hiện. Quả chuông đồng cao 0,90m, đường kính 0,67m.
Văn bia đời Trấn Chuông chùa đời Hậu Lê (chùa Sùng Khánh)
Một $ấ í>i tícti lỊcVi sử - VÂM Vioák Việt N a w
c 42 )