Page 30 - Di Chỉ Của Nền Văn Minh Xưa
P. 30
100 người La Mã trong giới quyền quý đã bầu chọn ra
hai người có quyền lực ngang nhau trong bộ máy chấp
chính, để làm quan chức cao nhất của quốc gia. nhiệm
kỳ một nãm. Họ chưa phải là quốc vương, nhưng họ
được hưởng chế độ và nghi lễ như quốc vương. Khi họ
xuất hành luôn có 12 vệ sĩ chỉnh tề quân phục, vũ khí
trong tay đứng làm lighi lễ danh dự đội, thể hiện uy
phong của người chấp chính cao nhất. Nghi lễ này là kế
thừa từ nghi lễ của quốc vương Italaria.
Khi La Mã rơi vào tình trạng chiến tranh thì
Nguyên lão viện (Nghị viện ngày nay) quyết định một
trong hai người đó giữ chức vụ độc tài thì họ có tới 24
đội viên danh dự, trên đầu gậy nghi lễ có gắn thêm một
cái rìu, thể hiện người độc tài cao nhất dó có quyền lực
cao nhất, sinh sát bất kỳ. Năm 45 trước công nguyên,
sau khi La Mã kết thúc nội chiến, Nguyên lão viện La
Mã đã phá lệ bầu chọn người làm độc tài, nhiệm kỳ 10
nãm liền, đó là Tilius Caesar, ông ta có tới 72 đội viên
danh dự.
Nghi lễ chiếc rìu trên đầu gậy được thể hiện uy
nghiêm và bạo lực. họ gọi là “phát xít” (Ý: Pacise). Tên
gọi này gốc gác vốn không có nghĩa xấu, phương Tây
hâm mộ truyền thống cổ điển ở chính quyền hiện đại họ
vẫn hay dùng từ này. Nhưng từ trước thế kỷ 20, Adolf
Hitler đã gọi tổ chức chính trị phản động là “Đảng phát
xít”. Sau khi Mutsolini dùng nó làm tượng trưng cho bạo
chính thì vốn dĩ “phát xít” vô tội đã biến thành một danh
từ có nghĩa xấu phán động và tàn bạo.
31