Page 98 - Dạy Học Vật Lý
P. 98

SPBook - vươn tầm tri thức, chắp cánh tương lai

         lực đẩy Acsimet. Đặc biệt anh mở rộng việc nghiên cửu về sự đu đưa của bộ đèn

         chùm trong nhà thờ thành nghiên cứu về con lắc. Từ việc nghiên cứu con lắc, anh
         sáng chế ra dụng cụ đo nhịp mạch của tim người, thời đó chưa có dụng cụ đo này.

         Đồng thời anh cũng bắt tay vào nghiên cứu về sự rơi của các vật.
                Vừa làm các công việc trên, anh vừa tìm một công việc giảng dạy ở trường

         đại học.  Dù chưa một ngày chính thức ngồi trên ghế  trường đại học  học đe học
         toán, vật lí, thiên văn nhưng thời kì anh tìm  sách đọc cũng  là thời kì  anh tự học

         một cách nghiêm túc vì vậy anh tin rằng anh có thể dạy được các  môn đó ở đại

         học.
                Một  nhà  toán  học  giới  thiệu  anh  với  đại  công  tước  Phecđinăng  I

         (Perdinand I) công quốc Tôxcan (Toscane/^\  VỊ  đại  công tước này đồng ý dành
         cho anh ghế giáo sư toán tại đại học Pidơ với lương sáu chục ê quy vàng một năm.

         Anh biết rằng đó là đồng lương ít ỏi nhưng cũng phải chấp nhận.  Thế  là anh từ
         Pidơ trở về Phlorenxơ, rồi bây giờ lại từ Phlorenxơ trở lại Pidơ. Và ngày  12 tháng

         9 năm  1589 anh đọc bài giảng đầu tiên trong cuộc đời dạy học của anh tại đại học

         Pidơ. Hai năm sau đó, anh vừa dạy học vừa làm các thí nghiệm về cơ học, về vật
         lí học vừa viết quyển sách về cơ học.


         (2) Khoảng thời gian từ thế ki XVI đến thế ki XIX,  Tôxcan ỉà một vùng đất ngày nav là các tinh
         Pidơ,  Phlorenxơ ,  Xiênơ,  ...  .  Trong một thời gian dài,  những người họ  Mêđixi  (Mẻdicis)  thay
         nhau cai quản  vùng đất này.  Đại công tước Phecđinăng I,  cũng thường gọi là Phecđinăng I đơ
         Mêđixi  (Perdinand ler  de  Médicis),  là  người  mở đầu  của  thời  kì  cai  quân  đó.  Năm  40  tuổi,
         Phecđinăng I kết hôn với công chúa nước Pháp  Crixtinơ dơ Lorenơ (Christine de Lorraine).


                Trong thời gian dạy tại đại học Pidơ, mối quan hệ giữa anh và một người
         con trai của đại công tước Phecđinăng I không êm đẹp lắm. Vì vậy anh nghĩ mình

         phải ra đi. Do đó, sau ba năm ở Pidơ, năm 1592 anh xin chuyển đến dạy tại trưòng
         đại hoc Pađu (Padoue) ở Vơnidơ (Venise). Hồi đó, Vơnidơ là một lãnh địa gọi  là

         cộng hòa Vơnidơ, nổi tiếng về nghề đóng tàu quân sự và nghề làm cửa kính màu



         98
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103