Page 171 - Dạy Học Vật Lý
P. 171
Aletxanđrô Vônta (1745-1827)
liền, nhưng trước nguy cơ đó ông đã xin rút ra khỏi Hội các Tu sĩ và cưới vợ. Vợ
ông tên là Maria Mađalena Indaghi (Maria Maddalena Inzaghi) vốn là dòng dõi
công tước Indaghi. Lúc ấy Philipô Vônta đã 41 tuổi còn Indaghi mới 19.
Hai ông bà Philipô-Maria sinh được bảy người con, ba gái, bốn trai,
Aletxanđrô Vônta là con út. Trong số bảy anh chị em nhà Vônta, chỉ trừ
Aletxanđrô Vônta, còn sáu người kia đều là những người sùng đạo hay những tu
sĩ, trong đó có một người là phó giám mục.
Lúc Aletxanđrô Vônta còn nhỏ, trong gia đình đã có nhiều người nghi là
hình như cậu bị thiểu năng trí tuệ. Cho mãi đến năm lên bốn mà cậu vẫn chưa nói
được. Khi ấy, trong gia đình lại có ý nghi hình như cậu còn bị câm. Rồi cho đến
một hôm ....
Dạo ấy, cậu phải uống một thứ thuốc có vị rất đắng và mẹ cậu đã dỗ dành
cậu uống được vài lần. Hôm ấy, mẹ cậu cũng dỗ dành cậu uống thuốc như mọi
khi, nhưng lần này cậu kiên quyết từ chối, không chịu uống và tự nhiên thốt lên
một tiếng “không” rất rõ ràng, dõng dạc. Bấy giờ mọi người trong nhà mới thở
phào nhẹ nhõm. Từ đó cậu tiến bộ rất nhanh, cho đến bảy tuổi thì nhận thức của
cậu ngang tầm với những trẻ khác cùng lứa tuổi.
Nhưng cũng vào năm này một nỗi buồn không gì bù đắp nổi ập đến gia
đình cậu: cha cậu, ông Philipô Vônta, ra đi vĩnh viễn. Thế là tuổi thơ của cậu
không có được niềm hạnh phúc trọn vẹn, đó là thiếu bàn tay săn sóc của cha. Tuy
nhiên, cậu cũng được bù đắp một phần là cậu có bộ óc thông minh thiên bẩm. Từ
chỗ nhận thức ngang với trẻ cùng lứa tuổi, cậu tiến vượt hẳn lên và càng ngày
càng bỏ xa chúng.
Sau khi cha mất, một người chú đã đón chị em cậu về nuôi và săn sóc việc
học hành rất chu đáo. Năm 13 tuổi, Aletxanđrô được chú xin cho vào học trong
một trường thiên chúa giáo thuộc Dòng Tên. Trong nhà trường, cậu học tiếng
171