Page 108 - Dạt Dào Sông Nước
P. 108

18 thì  khắp các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long hiện nay đã
      có mặt lưu dân  người Việt.

           Khi  người  Việt  đến,  vùng  đất  rộng  lớn  này  vẫn  còn
      hoang vu (mặc dù đã có người Khơme sinh sống ở một số nơi
      và trước đó người  Phíj  Nam đã từng lập  ra vương quốc). Vì
      thế họ hoàn toàn tự do khai  phá. Trịnh  Hoài  Đức trong Gia

      Định thành  thông chí nói  rõ:  "Dân ở vùng này có thể đến
      khai khẩn ruộng ở vùng khác, ai muốn khai khẩn,  lựa chọn
      vùng dất cao, gò... tuỳ ỷ, khai khẩn xong khai báo với chính
      quyền là trở thành địa chủ khu vực đó,  chính quyền không
      đo đạc xem diện tích là bao nhiêu, cũng không cần biết đất

      ấy tốt xấu thế nào.  Người nghiệp  chủ xem  đất mình  khai
      khẩn  như thế nào  mà  tự nguyện  nộp  thuế,  nộp  bằng hộc
      non già tuỳ ý".

           Bên  cạnh  những  thuận  lợi  cơ  bản  mà  lưu  dân  Việt
      có  được,  họ  cũng  phải  đương  đầu  với  biết  bao  khó  khăn
      như  môi  trường  thiên  nhiên  khắc  nghiệt  (đất  đai  hầu  hết
      là  rừng  rậm,  hoang  vu,  sình  lầy,  đồng  cỏ  rậm  rạp,  nước
      mặn, đất phèn...), hiểm họa, tai ương thường xuyên rình rập
      (muỗi  mòng, thú dữ,  bệnh  dịch,  chim chuột phá  hoại  mùa

      màng...).  Nhưng họ đành  phải  chấp nhận vì  hoặc  là những
      "bần  cố nông"  đã  dứt  bỏ quê  hương  bản  quán  đi  tìm  một
      "mảnh đất cắm dùi" mà ở quê nhà không bao giờ mơ được;
      hoặc  là những phạm nhân  hay những kẻ "không chịu sống

      quỳ" dưới ách áp bức nặng nề cija chế độ phong kiến sở tại.
      Không còn cách nào khác hơn, họ tự an ủi động viên mình,


                                   107
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113