Page 107 - Dạt Dào Sông Nước
P. 107
Thế kỉ 8, nước Chân Lạp phân liệt, chia ra Thủy Chân
Lạp và Lục Chân Lạp. Người Khơme do chạy loạn chiến
tranh, do bị trục xuất trôi giạt đến đồng bằng sông Cửư
Long. Những phum sóc lác đác mọc lên, cư dân thưa thớt.
Tuy về danh nghĩa, vùng này thuộc về Thủy Chân Lạp,
nhưng hầu như không chịu bất cứ sự quản lí nào, mà là
vùng dân cư sống tự do cả về kinh tế và chính trị.
Người Việt có mặt tại đồng bằng sông Cửu Long muộn
hơn, vào thế kỉ 17. Đó là kết quả của cả một dòng chảy
lịch sử.
Lo sợ bị Trịnh Kiểm ám hại, Nguyễn Hoàng xin lời
khuyên của Trạng Trình, được Trạng mách bảo: "Hoành
Sơn nhất đái / Vạn đại dung thân".
Chúa Nguyễn vào Nam gây dựng cơ nghiệp Đàng
Trong từ đấy.
Tiến trình di dân của người Việt lần qua các tỉnh, chủ
yếu bằng đường biển, hiếm hoi mới có người trèo đèo lội
suối để thực hiện "Nam tiến". Đầu tiên họ đến Mô Xoài -
Bà Rịa rồi vào Đồng Nai, Sài Côn (Bến Nghé), sau đó mới
di dân xuống đồng bằng sông Cửu Long. Trên đường đi gặp
nơi "đất lành chim đậu" thì dừng lại, nếu khó khăn quá hay
gặp phải những áp bức mới, họ lại ra đi; và đồng bằng sông
Cửư Long lại giang tay tiếp đón họ.
Như vậy, từ đầu thế kỉ 17 đến thế kỉ 18 đã liên tiếp có
những đợt di dân từ miền Bắc, miền Trung vào Nam Bộ, từ
Đông Nam Bộ xuống đồng bằng sông Cửu Long. Đến thế kỉ
106