Page 96 - Danh Nhân Đất Việt
P. 96
một phần ông nhận ra rằng "Làm thuốc giỏi
chẳng hơn là tu Tiên, tu Phật hay sao" (Tựa Y
Tông tâm lĩnh). Và từ đó, ông đã đặt lên vai mình
một trách nhiệm rất cao cả, đó là; Đem khoa học
phục vụ đòi sống, sốhg vì con người và hành động
vì con ngưòi.
Về Hương Sơn, ông cho dựng một ngôi nhà
nhỏ cạnh rừng, lấy tên hiệu là Hải Thượng Lãn
Ông. Hải Thượng là ghép tên của quê cha {Hải
Dương) và quê mẹ (xã Bầu Thượng). Lãn ông
nghĩa là "ông già lười", ngụ ý rằng m ình lười
biếng với đường công danh, muốh xa lánh cảnh
đời ô trọc, quay lưng lại với giai cấp thống trị để
giữ cho m ình được trong sạch. Cái "lười" ấy thật
là cái lười "rất cao quý".
Năm 1754, Lê Hữu Trác ra kinh đô, tìm thầy
để học thêm , nhưng không gặp được thầy giỏi.
Ông đành quay trở lại Hương Sơn, đóng cửa đọc
sách, vừa học, vừa chữa bệnh, chẳng bao lâu,
tiếng tăm đã nổi khắp vùng, trở thành bậc danh y
nổi tiếng bậc nhất nước ta.
Năm 1781, Lê Hữu Trác nhận được lệnh chúa
Trịnh triệu ra Thăng Long chữa bệnh cho Chúa và
thế tử Trịnh Cán. Trịnh Sâứi khen ông hiểu sâu y
lữnỉth tiẨĩÃn l^ ệ t 97