Page 5 - Danh Nhân Đất Việt
P. 5
chú bé thông minh đĩnh ngộ, hỏi đâu nói được đấy
thì rất lấy làm kinh ngạc. Nhân muốh thử thêm
tài của Đôn, ông khách trỏ vào con sông chảy
quanh sau vưòn nhà, ở chỗ đó sông tự chia ra làm
ba nhánh, bèn tức cảnh ra một vế đốì: "Tam
xuyên" (ba con sông), v ế đôl này bề ngoài có vẻ
khá đơn giản, nhưng kỳ thực rất hóc búa, vì hai
chữ "Tam xuyên” chữ nào cũng chỉ có ba nét, hơn
nữa chữ "xuyên,” lại cũng chỉ là chữ "tam" quay
ngang lại (một phần tư vòng tròn, 90") mà thôi.
Chú bé bảy tuổi hiểu ngay cái lắt léo của vế
đôi, nhất thiết không chịu mắc lừa vì vẻ dễ dàng
của nó. Đôn nhìn quanh để tìm ý. Chợt trông lên
m ặt ông khách, thấy ông ta đang đeo mục kỉnh,
Đôn mừng quá, bèn tức cảnh đối lại ngay là "Tứ
mục" (bốn mắt).
Vế đốì lại này hết sức tài tình ở chỗ Đôn đã
tìm ra hai chữ cũng rất đơn giản, mỗi chữ chỉ có
bô"n nét, nhất là chữ "mục" là "mắt" lại cũng chính
là chữ "tứ" là "hốn" quay ngang (quay chệch một
phần tư vòng tròn, 90") mà thành, v ế đốì tức cảnh
lại còn nêu lên được một đặc điểm của ông khách
già là đeo kính. Khách thán phục đứng dậy nắm
lấy hai vai của chú bé mà nói: "Tài học của chú rồi
sẽ dọc ngang một đời!".
~ữ M ih tih  n l/ t ệ t