Page 225 - Tấm Vóc
P. 225

Tôi nhớ lại ngày 2-9 vừa mới đây, chúng tôi tổ chức một đêm nhạc ôn
               hát cho anh Văn nghe bài Tôi    lại truyền thống trong chính sân vườn nhà Đại tướng. Xen lẫn những
               cô đơn như một ngọn cờ đi,      ca khúc về cuộc kháng chiến, về Bác Hồ, về Điện Biên Phủ..., những
               anh  Văn  thích  nghe  bài  đó   người con của Đại tướng cũng thay nhau kể cho chúng tôi về cuộc
               lắm”. Cô là em phu nhân Đại     đời và sự nghiệp của ông.
               tướng nên con tin.              Giữa khu vườn in đậm hình bóng của Đại tướng, các anh chị nhắc lại
                                               cho chúng tôi lời dặn dò của ông dành cho thế hệ trẻ: “Thế hệ cha
                 Bây  giờ  bác  xa  rồi,  con   anh đã rửa được nỗi nhục mất nước, thế hệ ngày nay phải rửa được
               vẫn  nhớ  đôi  mắt  lặng  yên   nỗi nhục nghèo nàn, lạc hậu...”. Nhiều cán bộ công nghệ và các thầy
               của bác khi nghe bài hát về     cô giáo trẻ ngồi dự trong sân vườn hôm đó lặng đi, chúng tôi biết con
               nỗi  cô  đơn  của  người  anh   đường phía trước còn quá nhiều việc để làm.
                                               Chúng ta luôn ghi nhớ công lao của Đại tướng Võ Nguyên Giáp và vì vậy
               hùng. (Bài hát tôi viết khi đọc   chúng ta cũng phải có trách nhiệm ghi nhớ những lời dặn dò của ông.
               những  dòng  chữ  cuối  cùng    Thoạt nhìn, nước ta có vẻ không lạc hậu so với thế giới lắm, khi chúng
               trong nhật ký của bác sĩ Đặng   ta nằm trong top 20 quốc gia có nhiều người dùng Internet nhất.
               Thùy Trâm).                     Có tới 20 triệu người Việt Nam đang dùng Facebook để post status
                                               kể lể, chia sẻ hoặc trách móc nhau hay phê phán cuộc đời mỗi ngày.
                 Tôi cô đơn như một ngọn cờ    Nhưng chúng ta quả thật đang còn nghèo và nghèo nhất lại là về
                 Ngọn cờ bão dông              tinh thần, chúng ta nghèo niềm tin vào những điều tốt đẹp, chúng ta
                 Ngọn cờ khát khao             nghèo những hình tượng tốt đẹp để noi theo, chúng ta nghèo cả sự
                 Ngọn cờ xé nát trong lòng     kiên trì lao động sáng tạo, nghèo cả sự tự trọng bản thân, nghèo cả
                                               về khát vọng và ước mơ, nghèo cả về sự tử tế...
               đạn thù                         Nhiệm vụ “rửa nỗi nhục nghèo nàn, lạc hậu” của thế hệ chúng ta
                 Ngọn  cờ  quấn  quanh  thi    chắc chắn còn rất nhiều việc phải làm và chắc chắn cũng rất khó
               hài người lính                  khăn, nhưng tôi nghĩ chúng ta hoàn toàn có thể bắt đầu bằng việc
                 Ngọn  cờ  vút  bay  trong     suy nghĩ những điều tử tế và làm những điều tử tế mỗi ngày...
                                               Vì tôi luôn tin rằng một xã hội tử tế thì không thể nào nghèo nàn và
               niềm khao khát tự do...         lạc hậu được...
                 Bác  có  giây  phút  nào  cô                                           ĐINH TIẾN DŨNG
               đơn  không.  Chắc  là  không.
               Con  người  bác  lớn  hơn  nỗi   Việc mọi người không ai bảo ai, lặng lẽ xếp hàng, rất kiên nhẫn, đầy
                                               ưu tư và trầm lắng, để được tận tay dâng hoa viếng Đại tướng là một
               cô đơn thường tình của người    hiện tượng đặc biệt, chứa đựng những cái gì đó cao cả hơn sự tiếc
               anh hùng nhiều lắm. Những       thương, rộng và sâu hơn niềm đau khổ. Tôi cảm thấy có những cảm
               ngày nằm bệnh bác vẫn thầm      nhận và cảm xúc sâu hơn thế rất nhiều. Tôi mong Việt Nam chúng ta
               thì căn dặn. Tưởng như qua-     có nhiều người được dân yêu kính như thế.
                                               Người dân thấy ở Đại tướng cả hai điều: sự vĩ đại thần thánh của một
               nh  mình,  vẫn  còn  đó,  bóng   lãnh tụ vượt lên trên họ rất xa, đồng thời thấy cả sự bình dị, gần gũi
               đồng  đội  thân  yêu,  áo  trấn   và cả những mất mát, thiệt thòi mà Đại tướng trải qua cũng giống
               thủ sờn rách, chân đi dép cao   như bất cứ người dân bình thường nào. Thêm vào đó, Đại tướng là
               su run run cơn sốt rét.         một nhân cách, một lịch sử họ có thể hoàn toàn tin cậy, không phải
                                               hoài nghi. Cái cảm xúc được đặt trọn vẹn niềm tin vào một điều gì,
                 Bác ơi, con lại khóc rồi.     giờ đây hầu như rất hiếm hoi, phải mất rất nhiều công sức, thời gian
                 Những vị anh quân, những      may ra mới xác quyết được.
               vua  hiền  như  Cụ  Hồ,  như    Trong suốt chiều dài lịch sử, dân tộc ta đã rất vất vả, gian nan trong các
               bác... cứ suốt đời lo cho người   cuộc chiến chống giặc ngoại xâm, tạo dựng hòa bình, kiến thiết đất nước
                                               cho nên những giá trị tốt đẹp luôn được mong đợi, dù đôi khi tưởng như
               khác thế ư.                     không có thời gian mà bận tâm tới. Vì thế, nếu đạt được sự đồng thuận
                 Con người có nhiều cách       thật sự, trên diện rộng, đường lối, chính sách phải thực chất, phải vì dân.
               sống riêng.                     Không có gì là người dân không biết cả.
                 Con  thường  trọng  những     Nếu một mô hình phát triển đất nước đem lại lợi ích cho tất cả người dân
                                               thì nó lan tỏa rất nhanh. Chúng ta sẽ nhận được sự đồng thuận lớn lao
               người  sống  từng  ngày  cho    mà không cần tới những kêu gọi, hô hào rầm rộ. Chúng ta học được ở
               người khác... Nhiều hơn cho     Đại tướng rất nhiều điều. Về khí phách của ông, về đức độ của ông, và
               mình.                           trên hết là sự kiên nhẫn của ông. Người trẻ hẳn tìm thấy ở ông một con
                                               người tưởng như chỉ có trong sử sách, những truyền thuyết ngày xưa.
                                TRẦN TIẾN      Điều đó giúp giới trẻ tin rằng thời cuộc có đổi thay thì những gì thật sự
                                               nhân văn, thật sự tinh khiết vẫn tỏa sáng và trường tồn.
                                                               TS NGUYỄN ĐỨC THÀNH - CẦM VĂN KÌNH ghi


                                                                                 Đại tướng Võ Nguyên Giáp    Trang  225
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230