Page 221 - Tấm Vóc
P. 221
hôm đó tôi tìm bằng được một đồng Dân là biển...
chí nhiếp ảnh của Quốc hội đi cùng.
Đúng giờ, chúng tôi có mặt, Đại
tướng thân mật bắt tay từng người.
Để tranh thủ thời gian, anh Nguyễn Dân lặng lẽ, thân tình bên nhau trong một vòng
Văn Yểu, anh Phạm Gia Khiêm và tròn vĩ đại dài theo bốn đường phố, quây trọn
chị Tâm Đan lần lượt báo cáo quy Hoàng thành xưa.
trình xây dựng Luật giáo dục lần này,
đặc biệt là những nội dung của luật ân không khóc,
mà Đại tướng quan tâm đã được ban không cố bộc lộ
soạn thảo và ủy ban thẩm tra tiếp Dđiều gì cho đúng
thu, chỉnh lý, bổ sung vào dự thảo lễ tang. Họ cười với trẻ
luật, các đồng chí thành viên Ủy ban con, họ hỏi han nhau khi
Thường vụ Quốc hội cũng đã trực người bên cạnh mệt, họ
tiếp cho ý kiến nhiều lần. Chị Tâm đọc báo để kiên nhẫn đợi.
Bánh mì và nước uống được các tình
Đan còn báo cáo kỹ những chương, Phần lớn họ im lặng và nguyện viên phát miễn phí cho người
điều được tiếp thu, sửa đổi, bổ sung. suy tư. dân xếp hàng vào viếng Đại tướng -
Đại tướng chăm chú nghe, gương Dân - thức suốt đêm Ảnh: N.Khánh
mặt ông vui dần lên, hơn lúc ban dán hình Đại tướng rồi
đầu. mang đến, kể lạc cả giọng cho thanh niên biết về những
Trong buổi làm việc, Đại tướng nhắc ngày khói lửa đã xa.
đi nhắc lại đến ba lần việc phải chăm lo Dân - lo cho nhau những bình nước uống miễn phí.
cho sự nghiệp “trồng người” mà sinh Dân chạy xe máy chở bánh mì đến mời nhau, lo đem
thời Bác Hồ luôn quan tâm. Đại tướng đến cho nhau những bó hoa.
hướng về phía chị Tâm Đan: Dân - không một vỏ bao bánh vứt lên hè. Lo để mọi
- Trong luật phải xác định thật rõ thứ gọn gàng, chu tất trong ngày thế này.
mục tiêu giáo dục, nguyên lý giáo Dân - lo gọi cứu thương khi người già ốm mệt. Dân
dục để từ đó xây dựng chương trình, - chia cho nhau dải băng tang để phủ lên tấm ảnh. Dân
lựa chọn phương pháp giảng dạy - đang đứng xếp hàng, cả tiếng đồng hồ nhích lên được
khoa học, hình thành các bộ sách đoạn ngắn, chỉ cho cô bảo mẫu dắt các cháu lối “vào
giáo khoa mẫu mực, ổn định...và cửa sau” để viếng.
điều quan trọng nhất là phải chăm Dân - xe đông hơn ngày thường, người đông hơn
lo đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ nhà ngày thường, mà chẳng cần nhiều công điều khiển của
giáo, đây là khâu quyết định đến chất công an, chẳng có ùn tắc.
Khi chúng ta - người Việt - cùng vào một việc gì do
lượng giáo dục. Các đồng chí đã tiếp thôi thúc tự tâm can, chúng ta bộc lộ một tính kỷ luật,
thu, chỉnh lý như thế thì tôi yên tâm. chu đáo, sáng tạo và đoàn kết đến kỳ lạ. Một bàn tay vô
Trước khi ra về, tôi còn kịp đọc hình của tình yêu và lý trí sắp xếp, hơn bất cứ một bộ
bức trướng bằng nhiễu đỏ, tỉnh óc tổ chức nào.
Quảng Bình quê hương mừng thọ Tôi đã thấy ánh mắt nhiều khách nước ngoài nhìn
Đại tướng: dòng người hôm nay. Lạ kỳ trong ngày tang, trong ta
Văn võ song toàn, lừng danh nghẹn nỗi niềm hạnh phúc.
tướng
Tâm hồn đức độ, xứng hiền nhân. Dân là biển.
LÊ NHƯ TIẾN Biển ấy, có tin thì mới hiểu (*).
(phó chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa TRẦN ĐĂNG TUẤN
- giáo dục - thanh thiếu niên và nhi
đồng của Quốc hội) (*) Trích thơ Chế Lan Viên.
http://tuoitre.vn/
Đại tướng Võ Nguyên Giáp Trang 221