Page 126 - Con Hỏi Bố Mẹ Trả Lời
P. 126

Can hãi bấ mẹ tnh Icii


          đầy nhà. Ngay từ xa xưa, khi ông cha chúng ta còn dùng chữ Hán,
          chữ Nôm làm chữ viết chính thống thì sự quý chữ, trân trọng chữ và
          kính chữ đã đạt đến đỉnh cao. Hơn thế nữa, nó còn được coi là một
          trong những chuẩn mực làm nên nhân cách con người, ông đồ nào,

          văn nhân nào viết chữ đẹp, danh giá sẽ được lan truyền hàng tỉnh,
          hàng miền và cả nước. Không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Phan
          Ngọc viết rằng; "... Khi bước vào một căn nhà Việt Nam cái đập vào mắt
          ta là câu đối, trướng, hoành phi, nhắc chúng ta nhớ đến văn hóa tổ tiên. Tại
          sao cái tiêu biểu cho văn hóa Việt Nam không phải là những kiến trúc nguy

          nga của vua chúa mà là chữ? Chữ ghi lại trong các câu đối, hoành phi, trong
          các gia phả, trong trí nhớ mọi người...". Và nhất là những ngày Tết, khắp
          tỉnh cùng quê ở Việt Nam, hầu hết mọi nhà, từ giới thượng lưu đến
          giới bình dân, đều dán hoặc treo câu đối Tết. Người văn hay chữ tốt
          "tự biên tự diễn" cho gia đình mình, kẻ ít học có thể cậy người thân

          phóng bút, hoặc ra phố chợ mua chữ ở các lều sạp của mấy ông đồ.
          Hình ảnh "ông đồ" trong thơ Vũ Đình Liên (1913-1996), gần 70 năm
          qua đã trở thành ký ức đẹp của nhiều lớp ngườií Hình ảnh thiêng

































                                                                 I B '   ■
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131