Page 78 - Con Hỏi Bố Mẹ Trả Lời
P. 78
còn được sử dụng rộng rãi để thay thế cho các sản phẩm làm bằng
vải, gỗ, da, kim loại, thủy tinh vì chúng bền, nhẹ, khó vỡ, nhiều màu
sắc đẹp. Chất dẻo thường là các các chất tổng hợp có nguồn gốc từ
các sản phẩm hóa dầu. Hầu hết chất dẻo chứa các polymer hữu cơ.
Phần lớn các polymer này có nguồn gốc từ các chuỗi chỉ có các nguyên
tử cacbon hoặc kết hợp với oxy, lưu huỳnh hoặc nitơ. Để tạo ra các
đặc điểm của chất dẻo, các nhóm phân tử khác nhau được liên kết
vào mạch cacbon tại những vị trí thích hợp. cấu trúc của các chuỗi
như thế này ảnh hưởng đến tính chất của các polymer. Việc can thiệp
một cách tinh vi như thế này vào tạo thành nhiều tính chất của
polymer bằng cách lặp lại cấu trúc phân tử đơn vị cho phép chất dẻo
trở thành một bộ phận không thể thiếu của thế kỷ XXL
Chất dẻo đầu tiên được làm ra vào năm 1838 là vinyl clorua. Tiếp
theo đó là chất styrene năm 1839, acrylic năm 1843 và polyeste năm
1847. Năm 1869, trong khi tìm kiếm một chất thay thế cho ngà voi,
nhà phát minh John Hyatt đã phát hiện ra celluloid với đặc điểm
dai và dễ uốn. Chất này đã mở đầu cho cuộc đột phá trong việc triển
khai chất tổng hợp mới. Tuy nhiên, chất dẻo được phát triển mạnh
nhất bởi nhà hóa học người Mỹ Leo Baekeland, ông đã khám phá ra
phenol formaldehyd vào năm 1909. Chất này có thể đổ khuôn thành
bất kỳ hình dạng nào
và có giá thành rẻ để
sản xuất. Sản phẩm
này được Baekeland
gọi là Bakelite, là
chất tổng hợp đầu
tiên được sản xuất
với số lượng lớn để
sử dụng một cách
rộng rãi.