Page 30 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 30
lo bị vạ miệng. Duy chỉ có quan Chi hậu Đào Cam Mộc
là dám nói thẳng với Lý Công uẩn:
- Chúa thượng là người bản tính ngu tối bạo ngược,
làm nhiều việc bất nghĩa, trời đã chán ghét nên chẳng
để sống lâu. Nay con nối thì còn nhỏ, không thể đảm
đương việc lớn. Từ lâu dần chúng nhao nhác, mong tìm
chân chúa. Sao Thân vệ không nhân lúc này mà nghĩ ra
mưu cao, quyết đoán sáng suốt, để trên thuận lòng trời,
dưới theo ý dân, mà cứ muốn khư khư giữ lấy tiểu tiết
làm gì?
Công Uẩn trong lòng cả mừng, nhưng vốn khôn
ngoan, thận trọng nên nghiêm nét mặt lại lặng thinh:
Sớm ngày hôm sau, lựa lúc còn vắng người, Đào
Cam Mộc lại nói riêng với Lý Công uẩn:
- Người trong nước ai ai cũng bảo họ Lý khởi nghiệp
lớn, lời sấm đã hiện ra rồi. Thời cơ đang ở trước mắt
nhưng chỉ trong một sớm một chiều thôi. Thân vệ cần
định liệu ngay kẻo không kịp.
Lý Công Uẩn cơ mưu, đã hiểu rõ vấn đề thời cơ này
hơn ai hết. Nếu để chậm, khi các thân vương kia liên kết
lại với nhau thì sẽ trở tay không kịp... Tuy nhiên, do thận
trọng, nên Ngài chưa vội nói trước cho Cam Mộc biết đó
thôi. Nay Cam Mộc đã nói ra lời, vậy thì còn giấu làm gì
nữa? Nghĩ thế, Lý Công uẩn bèn nói luôn:
- Đa tạ tấm lòng tri ngộ của ông. Chắc nhiều người
cũng nghĩ như thế nhưng chưa thấy ai nói ra đó thôi.
Nhưng nếu bây giờ đứng ra nói trước văn võ bá quan thì