Page 27 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 27
nghĩa Lý Công uẩn. Lúc này cả hai anh em đều làm
quan trong triều, muốn rút ra, trốn đi cũng khó.
Suốt đêm thức trắng, gần sáng Lý Nhân Nghĩa đã
nghĩ ra mưu kế. Hôm ấy, Lý Nhân Nghĩa vào hầu vua
thật sớm. Lúc đứng chầu bên long sàng, Lý Nhân Nghĩa
thỉnh thoảng lại tủm tỉm cười một mình. Có lúc cười lên
thành tiếng. Ngoạ Triều lấy làm lạ, liền hỏi:
- Có gì mà nhà ngươi vui thế...
Lý Nhân Nghĩa làm ra vẻ lúng túng, chối là không
có gì, rồi lại đứng chầu, khiến Ngoạ Triều lại phải hỏi.
Biết rằng lúc này nhà vua đã rất tò mò. Lý Nhân Nghĩa
liền quỳ xuống:
- Tâu bệ hạ, đêm qua thần mơ buồn cười lắm, bây
giờ nhớ lại vẫn không nhịn được cười...
Ngoạ Triều càng chú ý nghe, giục Lý Nhân Nghĩa:
- Cho phép nhà ngươi kể cho ta nghe.
Lý Nhân Nghĩa làm bộ sợ sệt:
- Bệ hạ có tha tội, thần mới dám kể. Dạ, đêm qua
thần mơ thấy y như cảnh ngày còn bé tí. Nhà thần ở gần
khu rừng trám, trên cây rất nhiều tổ cò. Có tổ nằm trên
cành cây rất thấp, đưa tay là với được. Nhưng thần vào
rừng, thấy động, lũ cò ào ào bay đi, trắng lốp cả khoảng
trời. Mãi sau thần mới nghĩ ra cách, làm một con cò mồi
bằng gỗ, cho đậu lên tay, tiến vào rừng. Lần này cò củng
động cánh, mà không bay đi vì thấy có con cò đậu ở bàn
tay thần. Thế là thần lần lượt đến từng tổ, tóm lấy từng
con, nhốt đầy lồng mà cả rừng cò vẫn đậu nguyên trong