Page 23 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 23
- Có gì mà nhà ngươi cười to thế.
Lý Nhân Nghĩa không chút sợ sệt, cười to hơn, vỗ
tay ra vẻ khoái chí:
- Tâu chúa thượng, bầy chuột hèn hạ, mới lúc nãy
còn xúm xít nịnh hót, nay thấy cỊìủ chết đều bỏ chạy,
không đáng cười sao?
Chưa lên ngôi, đã được tôn là chúa thượng, Lê Long
E)ĩnh dịu ngay nét mặt, gật gù:
- ừ, chúng nó đúng là bầy chuột hôi thối...
Lý Nhân Nghĩa thở phào như trút được cả gánh
nặng, chỉ về phía Lý Công uẩn vẫn đang gục bên xác Lê
Trung Tông;
- Tâu chúa thượng, thần xem ra chỉ có kẻ liều lĩnh
kia là đáng mặt con người...
Lê Long Đĩnh bản chất hung bạo, vừa làm xong việc
ác giết anh để cướp ngôi, thấy triều thần chạy hết thì tức
giận vì cảnh cô độc trơ trọi, nên cũng thấy con người táo
gan dám đơn thân ở lại là đáng trọng nể, lại được lời
khen của Lý Nhân Nghĩa nữa, nên tươi tỉnh hẳn lên:
- Phải rồi, đấy mới là bậc trung thần nghĩa sĩ đáng
cho ta trọng thưởng!
Truyền thuyết chỉ nhớ được đoạn truyện trên mà
không nói cụ thể Lê Long Đĩnh trong thưởng Lý Công
Uẩn như thế nào. Nhưng trong chính sử, sách Đại Việt
Sử Ký toàn thư thì ghi rõ, khi Lê Long Đĩnh tự lên làm
vua là Lê Ngoạ Triều, đó thăng Lý Công uẩn lên chức
Tứ Sương quân Phó chỉ huy sứ.