Page 158 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 158
Có sao chi mình ta chịu tội, còn thành công sẽ nuôi sống
đuợc bao người.
Từ đó, Dương Tự Minh không quản ngại đường xa,
mang nặng nhiều lần tới kinh đô, mặc áo tàng hình vào
kho nhà vua lấy vàng bạc mang về mua thóc gạo cứu dân.
Biết kho vàng bị mất dần, nhà vua liền bắt phạt các
quân lính và quan chức coi kho, rồi ra lệnh cho tăng
thêm lính canh. Vậy mà không hiểu sao, của báu trong
kho vẫn không cánh mà bay, hao hụt trông thấy. Nhà
vua tức giận lắm nhưng không tìm ra kế sách gì. Có một
người lính tâu rằng;
- Theo như thần nhận thấy, những lần mất của đều
cách nhau nửa con trăng. Và số của mất đều khoảng một
người vác nặng. Vậy có thể khẳng định đây là người lấy
chứ không phải tà ma gì. Có thể người này biết phép
tàng hình nên họ không cần lấy vào ban đêm, mà
thường quan lính của ta chỉ chú trọng canh gác đêm nên
không bắt được.
Nhà vua nghe tâu cho là phải, liền thưởng rất hậu
cho người lính, rồi hạ lệnh chú trọng canh gác ban ngày.
Quả nhiên sau đó có viên quan phát hiện ra sự lạ. Đúng
vào ngày kho bị mất của, có con bướm trắng bay qua
cổng hoàng cung về phía kho, sau đó mất hút một lúc,
rồi lại từ phía đó bay ra... Sự lạ được tâu lên, nhà vua liền
ra lệnh phải bắt sống được con bướm trắng ấy.
Nửa tháng sau, giữa buổi trưa đứng nắng, có con
bướm trắng bay về phía hoàng cung thật. Lưới đã căng
kín các ngả. Vợt đã chờ sẵn. Hàng trăm cặp mắt của các