Page 114 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 114
Cua cua cáy cáy
Không chịu rửa ráy
Mang đầu đầy bùn...
Tấm mắc kế ngay, liền đưa giỏ cua cho Cám cầm hộ
hẹn chốc nữa tắm xong, sẽ chia cho em một nửa, kẻo về
nhà mẹ mắng... Nào ngờ lừa được chị phải xuống đầm
tắm gội, ở trên bờ, Cám trút hết cua cá tôm của Tấm vào
giỏ, rồi dẫm bẹp giỏ Tấm mới chạy về nhà.
Tắm xong, Tấm lên bờ chỉ thấy cái giỏ trống không,
rúm ró. Cực quá, Tấm oà lên khóc. Vừa lúc ấy có nhà sư
tên là Đại Điên, vốn trụ trì ở chùa Linh Nhân ngay cạnh
làng có việc đi qua. Vị lão tăng hiền từ tiến đến bên Tấm,
hỏi rõ chuyện, bèn bảo:
Không thì nặng giỏ củng không
Có thì nhẹ bỗng nhẹ bông cũng đầy...
Tấm vâng lời chỉ bảo của nhà sư, dốc mãi giỏ, tìm
xem còn sót lại gì không. Từ trong đáy giỏ rơi ra một con
bống bé tí. Lão tăng Đại Điên nhìn con bống vừa mắc kẹt
giữa nan tre, dặn Tấm mang về nuôi ở giếng nhà.
Lâu ngày, Cám dò biết liền mách mẹ. Chu Thị lạnh
lùng sai Tấm mang trâu đi chăn đồng xa. ở nhà hai mẹ
con Cám mang cơm ra giếng dỗ dành lừa Bống. Bống
nghe giọng gọi khàn khàn là lạ, chưa dám nổi hẳn lên,
đã bị rổ vục hớt lên. Hai mẹ con Cám hý hửng làm thịt
con Bống ăn với nhau.
Tấm đi chăn trâu về, thấy mất cá, biết Bống bị mẹ
con Cám giết rồi, Tấm thiếu bạn, bơ vơ quá, đành gục