Page 119 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 119
Đang rảo chân, đột nhiên ông hàng dầu bước chậm
lại, rồi dừng hẳn. Trước mắt ông là một vầng mây ngũ
sắc đang từ đâu bay về khu ruộng dâu. Trông kỹ, thì ra
vầng mây sáng rực năm màu đó che trên đầu một cô gái
hái dâu. Lạ nữa là, cô gái hái dâu cứ đi đến đâu, vầng
mây ngũ sắc như cái tàn cái lọng lại bay theo che cho cô
đến đấy...
Lúc đó vua Lý Thánh Tông đang cho thử hài. Đã
hàng trăm, hàng nghìn cô, chưa cô nào có thể đi vừa cái
hài lạ lùng này. Với người chân to, hài như thu nhỏ lại,
với người chân nhỏ hài như tự rộng ra... Vua đang băn
khoăn chán nản thì ông lão hàng dầu đến. Các quan địa
phương xúm vào quở trách, ông lão xưa nay chưa sai
hẹn bao giờ, sao hôm nay lại để mọi người chờ mỏi mắt.
Được dịp phân trần, ông lão bèn kể việc gặp một cô
gái hái dâu cho mọi người rõ. Nghe chuyện cô Tấm, tự
nhiên vua Lý Thánh Tông thấy bồi hồi. Vua liền ra lệnh
cho ông lão dẫn đường tìm đến nương dầu.
Thoáng nhìn, Tấm cũng chỉ như bao thôn nữ khác.
Lạ một điều, từ cô gái hái dâu, như toát ra một làn
hương thơm thanh khiết khiến nhà vua quên mất mình
là ai. Không để ý đến đoàn xa giá đang rầm rộ tới gần, cô
gái thản nhiên rướn mình vít nhánh dâu tơ cho cong
xuống mềm mại như cánh cung. Vừa thoăn thoắt búp
tay hái lá, cô vừa thánh thót cất tiếng hát:
Uốn nhành bán nguyệt xênh xang
Bao nhiêu xuân sắc lai hàng tay ta...