Page 25 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 25
26 Tủ sách 'Việt Nam - đất nuác, can nguứ'
(Tật Lê chim biển Bắc
Cây Lý mọc trời Nam
Bốn phương binh đao lặng
Tám hướng chúc bình an).
Chết đi còn huyền tích
Thiền sư Vạn Hạnh là một trong những người có công thuyết
phục vua Lý Thái Tổ dời đô từ Hoa Lư về Đại La, khai sinh ra
kinh thành Thăng Long vói một truyền thuyết đầy lãng mạn về
sức vuon lên như rồng thiêng của đất nước, ông cũng là người
thảo ra lời chiếu dòi đô hào sảng, nhấn mạnh rằng, đất Đại La “ở
giữa khu vực tròi đất, được thế rồng cuộn hổ ngồi, chính giữa
Nam, Bắc, Đông, Tây, tiện nghi núi sông sau trước, vùng đất ấy
rộng mà bằng phẳng, thế đất cao mà sáng sủa, dần cư không khổ
vì thấp trũng tối tăm, muôn vật hết sức tốt tươi và phồn thịnh!”.
Vua Lý Thái Tổ rất sùng mộ Thiển sư Vạn Hạnh và phong
ông làm Quốc sư. Tuy nhiên, ngày thường, ông vẫn ở trong
chùa. Chỉ những khi quốc gia hữu sự có lời vua mời thì ông
mới vào triều giúp ý kiến cho vua rồi trở về chùa.
Cũng theo sách TUTA, ngày 15/5 năm Mậu Ngọ 1018,
Thiền sư không bệnh nhung đã linh cảm trước được kết cục
đang gần, đã gọi các đệ tử đến và đọc cho nghe bài kệ:
Thân như điện ảnh hữu hoàn vô
Vạn mộc xuân vinh thu hựu khô
Nhậm vận thịnh suy vô bố úy
Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.
(Nhà thơ Hồng Thanh Quang dịch thoát:
Thăn mình, có lại thành không,
Xuân cây tươi thám, sang đông não nề.
Đã tu muôn sự vô vi,
Như sương trên cỏ, thịnh suy tĩnh lòng...