Page 52 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 52
về cái giá trị của từ "thương hiệu”. Không ai hoi đâu mà
bỏ công, bỏ của đi cầu chứng nhãn hiệu, thương hiệu
của mình cho cả trong và ngoài nước. ít ai nghĩ là thương
hiệu - tài sản vô hình có thể quy ra thành tiền, thậm chí
lớn hơn rất nhiều so vói tài sản hữu hình của mình. Vì
vậy mới có trường họp một thưong hiệu thật lớn, nổi
tiếng trong nhiều năm bỗng nhiên biến mất do một lý
do nào đó thật vô lý. Quán com Cây Dừa mà tôi thường
ăn mấy chục năm tự nhiên biến mất chỉ vì bị gián đoạn
một thời gian do phải di dời mặt bằng từ đầu đường qua
cuối đường Lê Lai (thời gian xây dựng Khách sạn New
VVorld). Sự hiện diện ở nhiều địa điểm giúp thương hiệu
McDonald’s giải quyết được yếu tố rủi ro "chết sống”
với một địa điểm, một khu vực, một thành phố hay một
quốc gia.
Tôi tâm đắc với ý tưởng xây dựng thương hiệu, ý tưỏng
chuỗi, ý tưởng nhượng quyền thương mại và thầm mơ
ước một ngày nào đó về Việt Nam sẽ mờ một chuỗi nhà
hàng Made-in-Vietnam và bành trướng ra khắp thế giới.
Người Mỹ, ngưòi úc, người Nhật làm được thì tại sao
không, ngưòi Việt Nam. Nhưng mô hình nhà hàng nào
của Việt Nam thì tôi vẫn chưa nghĩ ra. Thôi thì cứ gieo
vào trong óc mình một ý tưởng và chờ nó lớn lên theo
thời gian.
52 • Báu trời không chì có màu xanh