Page 31 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 31
lớn khôn tôi mới thấy việc động viên của mẹ là quan
trọng như thế nào, vì dù ước mơ đó có khó hiện thực
hóa đến đâu đi nữa, nuôi dưỡng nó vẫn tốt cho tâm hồn
và sự phát triển của đứa trẻ. Thà mình dám mơ leo lên
đến tận đỉnh núi Himalaya cao nhất hành tinh còn hơn
là chỉ nghĩ đến ngọn cây cao mấy mét.
Cứ hè đến là tôi choi quần vợt suốt ngày, từ sáng đến
tối. Có lần tôi được gọi vào đội tuyển thiếu niên của
thành phố mà địa điểm tập huấn là sân CLB Phan Đình
Phùng. Các bạn cùng đợt tập huấn này về sau đều trở
thành nhà vô địch hay ít ra là vận động viên quần vợt
chuyên nghiệp. Chỉ có tôi là không tiến xa thêm nữa và
sâu thẳm trong lòng tôi biết mình không sở hữu một
năng khiếu vượt trội và một niềm khát khao cần thiết để
trở thành nhà vô địch. Cũng may mà tôi đã kịp nhận ra
điều này để xác định rõ quần vợt hay thể thao nói chung
đối với tôi chỉ đóng vai trò giải trí chứ không phải là con
đường sự nghiệp. Thiết nghĩ, biết ước mơ không chưa
đủ mà còn phải biết khi nào phải từ bỏ nó!
Một hoạt động ngoại khóa khác mà tôi cảm thấy
rất hào hứng là việc tham gia thi tuyển vào vị trí senior
resident (trưởng nội trú). Đây là một vị trí đầy thử thách
cho bất kỳ sinh viên nào vì yêu cầu công việc là phải thay
mật nhà trường đứng ra quản lý khu vực nội trú minh
quản lý, bao gồm việc hội họp, giám sát nội quy trật tự,
tổ chức các chưong trình giao lưu, sinh hoạt tập thể và
quảng bá môi trường lành mạnh, thân thiện. Để được
Trường Đại học Táy Sydney • 31