Page 408 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 408
vả đàm phán dùng chính sách tâm công để hoàn
tất sự thắng lợi quân sự.
Một nước xâm lược phải tạo ra một lí luận để
che giấu mưu đồ xâm lược và thúc đẩy hàng triệu
người chết cho nó. Lí luận của vua chúa Trung Quốc
là chủ nghĩa Đại Hán. Chủ nghĩa này mượn cớ mở
rộng bờ cõi để khuếch trương văn hóa, thường nhân
lúc một nước bên cạnh có mâu thuẫn trong chính
sự, chẳng hạn một ông vua chết đi, ở triều đình lục
đục, lấy tiếng điếu dân phạt tội để đem quân sang.
Nó là trái ngược với truyền thống Khổng giáo của
Trung Hoa, Khổng tử không hề chủ trương sử dụng
vũ lực để đàn áp các dị tộc mà chủ trương dùng
văn hóa để lôi kéo các dị tộc theo văn hóa Hán.
Thực dân Pháp mượn cớ bảo vệ đạo Thiên Chúa và
khai hóa các dân tộc lạc hậu, nhưng lí luận này lá
trái ngược với vãn hóa chân chính của Pháp chủ
trương Tự do, Bình đẳng, Bác ái, "hòa bình với các
nhà tranh, chiến tranh với các lâu đài", truyền thống
đã được cách mạng Pháp khẳng định. Đe quốc Mỹ
chủ trương chống Cộng sản, bảo vệ chế độ Tư bản,
nhưng về thực chất lá chống lại văn hóa chân chính
của Mỹ, khẳng định quyền tự quyết của các dân
tộc, quyền tự do chính trị và quyền sống của cá nhân.
Chủ trương của đối phương rất khác nhau nhưng
mục đích trước sau chỉ lá để nô dịch Việt Nam. Còn
Việt Nam để đối phó lại tiến hành một đường lối
quân sự rất sáng tạo, không thấy thể hiện ở các
cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc của các nưóc
410