Page 66 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 66
Hoài niệm 6 7
Chàng biết tình hình không như lúc họ gặp nhau lần đầu.
Chàng nghĩ đên cái đêm đầu tiên họ ở bên nhau. Đê ăn mừng
hợp đồng có lợi đầu tiên, john đã mời Rachel, lúc bây giờ còn
là trợ lý cho chàng, đến khách sạn Plaza.
Cái khách sạn nổi tiếng ở Đại lộ sô Năm đang tô chức một
buổi Tối hoài niệm". Rát đông nhũng cặp hoài niệm có mặt để
nghe lại nhũng bản nhạc của nhũng năm 1940 do một ban nhạc
nổi tiếng choi, có dàn kèn đồng hòa tấu.
Rachel rất mê nhảy. Chân nàng như chắp cánh, và toàn thân
nàng như rạo rực khi nghe nhũng nốt đầu tiên của bản nhạc
ưa thích. Nàng rất thích nhạc của nhũng năm 1940, được sáng
tác cho các cuộc hội hộ vui vẻ.
Khi ban nhạc bắt đầu nổi nhũng hợp âm đầu của bản "Không
thê nào quên" của Nat King Cole, lòng Rachel ngập tràn hoài
cảm. Bản nhạc mang về bao nhiêu là kỷ niệm. Đó là bản nhạc
cha mẹ nàng ưa thích. Họ đã liên quan gắn bó. Rachel thuộc
lòng tùng câu nhạc.
"Mình nhảy nhé?" John hỏi.
Chàng không giỏi khiêu vũ, nhung rượu sâm banh đã giúp
chàng - chàng đã hào phóng đặt rượu và thức ăn cốt đê gây
ấn tượng với Rachel đồng thòi cũng đê cảm on vai trò quan
trọng của nàng trong việc dành được hợp đồng này - và chàng
đã cô quên mặc cảm vụng về, nhất là khi nhảy vói một phụ
nĩr cao lớn và tuyệt vòi như Rachel. Họ buớc ra sàn nhảy.
Dường như họ rất ăn ý nhau trong lúc này, một thứ hòa họp
sâu xa mặc dù có khác biệt về chiều cao, hon nữa Rachel lại
đi giày cao gót. Họ là đôi nhảy đẹp. Họ luôn luôn nổi bật trong