Page 119 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 119

120                                    Bài học để trở thành triệu phú


             "Và  anh  định  viết  trong  bao  lâu?”
             "Cháu  chua  nghĩ  đến.  Quan  trọng  đến  vậy  sao?  cảm  húng
         chọt  đến  chợt  đi  khi  không  hạn  định.  Một  kịch  bản  không  thể
         viết  trong  vài  tuần  lễ.  Phải  để  cho  câu  chuyện  chín  muồi".
             Lại  một  lần  nữa  ông  già  phá  ra  cười.  Cái  cuời  của  ông  khó
         mà  bắt  chuóc.  Ồng  cười  như  một  đứa  trẻ  vừa  đưạc  nghe  câu
         chuyện  khôi  hài  nhất  thê  giới.

             "Anh  quả  là  khôi  hài".  Ông già  nói  sau  chuỗi  cười  sinh  động.
         Ông  ngừng  lời,  suy  nghĩ,  rồi  tiếp,  Tôi  sẽ  cá  vói  anh".

             "Đánh  cá?"
             "Phải  anh  có  thây  cây  dù  ở  đằng  kia  không?"  Ông  già  nói,
         tay  chỉ  một  cây  dù  bãi  tắm  màu  xanh  vàng  cách  đó  khoảng
         hai  trăm  mét,  đang  che  nắng  cho  một  cặp  vọ  chồng  già.

             "Có".
             'Tôi  cá  tôi  tới  đó  truớc  anh".
             "Bác  muôn  chạy  đua  vói  cháu".

             "Đúng  vậy"
             "Nhung cháu...  cháu  muôn  nói,  cháu  rất  tôn  trọng  bác nhung,
         à  cháu  trẻ  hon  bác  và..."

             'Tôi  không  hỏi  anh  bao  nhiêu  tuổi,  tôi  hỏi  anh  có  muôn  cá
         không.  Anh  sọ  thua  phải  không?"
             "Không"  John  trả  lời  giận  dữ.  "Thua,  nếu  bác  muôn  thê..."
             "Được  được,  cá  bao  nhiêu?  Một  ngàn  đôla?"

             John  nuốt  nỗi  đắng.  Chàng  không  ngờ  tiền  cá  cược  nhiều
         đến  vậy.  Nhung  chàng  đang  đi  vói  một  nhà  triệu  phú,  mà  tục
         ngữ  thì  có  câu,  đi  vói...
   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124