Page 15 - Bác Của Chúng Ta
P. 15
đến bếp, tôi mới nhớ ra chị quản lí kho thực phẩm đi dự
lễ chưa về, cửa kho thì khóa. "Làm thế nào để có gạo và
thực phẩm bây giờ?" - Tôi tự hỏi! Được sự đồng ý của
các chị cán bộ, tôi bắc ghế trèo qua liếp kho, lấy ra được
gạo, cùng hai hộp măng tây (là chiến lợi phẩm do tiểu
đoàn em nuôi Bình Ca của Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt
Nam tặng Hội).
Chỉ một lát sau, mâm cơm được dọn ra mời Bác và
anh Kháng. Hai chị cán bộ ăn cơm cùng Bác. Riêng tôi,
tôi không dám ngồi ăn cơm cùng Bác vì nghĩ mình chỉ là
giao liên - nhân viên cơ quan.
Không thấy tôi vào ăn cơm, Bác nói với chị Thanh
Hưcmg: "Gọi cô bé đến ăn cơm cùng Bác cho vui."
Tôi thực sự xúc động trước phong cách giản dị và
quần chúng của Bác. Được ngồi ăn cơm cùng mâm với
Bác, tôi cứ bồi hồi, xúc động mãi.
Bữa cơm hôm đó tôi thấy Bác rất vui. Cả năm Bác
cháu dọn cơm ngay dưới chân cây đa cổ thụ giữa sân đồi
Hoàng Ngân (cơ quan hồi đó chỉ có bàn ghép bằng vầu,
không có ghế, mọi người thường ăn cơm đứng. Hôm đó,
tôi chạy sang hàng xóm mượn được chiếc mâm tre có
bốn chân và mấy cái ghế con).
Mâm cơm thật đạm bạc: có bát canh măng tây, bát
muối rang với mỡ và ớt, mấy quả trứng gà luộc. Rồi Bác
hỏi: "Măng tây các cô nấu thế nào?"
Tôi vội thưa với Bác: "Thưa Bác, măng tây cháu bẻ
14