Page 12 - Bác Của Chúng Ta
P. 12

suy nghĩ mãi. "Chị em nào có thành tích, các cô nhớ gửi
         báo cáo lên cho Bác." Tôi nghĩ về chị du kích đội Trưng

         Trắc, về bà mẹ chiến sĩ Nam phần Bắc Ninh tôi được gặp
         trong những ngày theo bộ đội vào vùng sau lưng địch.

              "Vâng, thưa Bác, cháu sẽ cố gắng."
              Những buổi tối mùa hạ, dưới ánh đèn nhựa trám,
         tôi cố gắng viết về những trận đánh giặc bằng đòn gárứi,
         bằng mưu trí của những cô gái từng trồng dâu nuôi tằm
         ở một làng ven sông Đuống. Tôi viết về lòng yêu nước,

         thương  bộ  đội  của  những bà  mẹ  từng  chỉ  quen nghề
         quay tơ, dệt cửi...

              Mừng sinh nhật Bác sáu mươi tuổi, tôi gửi thư lên
         chúc thọ Bác và mạnh dạn gửi lên Bác những trang viết
         đầu tiên đó.
              Cũng vào dịp ấy, cô Lưu Thị Liên viết trong hồi kí:

              "Hôm ấy, độ ba giờ chiều, các chị lãnh đạo và cán
         bộ cùng nhân viên cơ quan Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt
         Nam vào phòng khách Trung ương dự lễ. ớ  nhà chỉ còn
         có chị Thanh Hương (vợ nhà văn Vũ Tú Nam), chị Vinh

         và  tôi...  Tôi  khoác túi  công văn,  tay cầm  gậy về  trạm
         giao thông Thống Nhất Trung ương, vừa đến đầu dốc
         đồi Hoàng Ngân thì bất ngờ tôi thấy Bác Hồ và đồng
         chí bảo vệ tay dắt ngựa đang leo lên dốc đồi  cơ quan
         tôi. Tôi mừng quá nhưng phải giữ nguyên tắc bí mật "Ba
         không", nên không dám reo to. Tôi chạy vội xuống dốc



                                     11
   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17