Page 11 - Bác Của Chúng Ta
P. 11

Cả hội trường rộn lên, vì ai cũng vui về câu trả lời
     của Bác, thật bình dị, tình cảm và sâu sắc.
         Bác hỏi các đồng chí trong Đảng đoàn về tình hình

     công tác phụ nữ, về việc chuẩn bị đại hội và cả về tình
     hình sức khỏe, gia đình tùng người. Một số chị em không
     khỏe lắm, Bác rất thưong. Bác hỏi chị em nỗi lo lắng về
     công việc và cả hoàn cảnh riêng của mình. Số chị trong
     Đảng đoàn lúc ấy cũng ít. Bác dạy: "Các cô cứ cố gắng,
     chú ý giữ gìn sức khỏe, còn công tác thì có Đảng giúp."

         Nhiều chị lại xin hỏi Bác về những điều các chị chưa
     hiểu về gia đình và công tác.  Hội trường lại nhiều lần
     vang lên tiếng cười giòn giã, hồn nhiên. Câu trả lời của
     Bác thường giản dị và đôi lúc dí dỏm.

         Rồi chúng tôi được chụp ảnh chung với Bác. Cũng
     chưa bao giờ chị em lại háo hức đòi chụp ảnh đến thế.
         Những đốm nắng  trong cánh rừng nhạt dần,  Bác

     sắp  ra về. Lòng dạ chúng tôi nao lên.  Bao giờ mới lại
     được gặp Bác lần thứ hai nữa? Kìa, Bác đang sửa soạn ra
     về, rõ ràng, dứt khoát như khi Bác đến. Hội trường sâu
     lắng một giây. Tất cả đang hướng lên về phía Bác. Giọng
     Bác ấm áp:

         -  Bác  chúc  các  cô  mạnh  khỏe,  về  địa  phương,
     những chị em nào có thành tích, các cô rửiớ gửi báo cáo
     lên cho Bác.
         Những lời dặn của Bác vang vọng mãi trong tôi. Tôi



                                10
   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16