Page 70 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 70

Ong Thịnh  sợ hãi, không dám xoá tên đi  nưa.  May huyện
        Gia  Lâm  vẫn  có  thờ,  mà  làng  Bát  Tràng  cũng  phải  cúng tê.

        3.  Giáp  Hải  lây  vợ  tiên

             Ngày  xưa,  về  đời  Lê,  có  người  Giáp  Hải,  quê  làng  Bát
        Tràng,  huyện  Gia  Lâm,  tỉnh  Bắc  Ninh,  cha  m ất  sớm,  bị  bắt
        làm  con  nuôi  một  phú  thương  ở  vùng  khác.
             Khi  ra  kinh  để  học  tập,  ông  di  qua  bến  đò  Bồ  Đề  thấy
        người  thuyền  chài  bắt  được  một  con  rùa  khá  lớn,  sắp  mổ  để
        nấu  ăn,  bèn hỏi  mua  rồi  mang  con  rùa  đến  kinh  dô,  vào  trọ  ở
        nhà  ông  Lãnh  Minh.  Ngày  ngày  ông  vẫn  nuôi  nâng  con  rùa
        cẩn  thận.
             Ông  chỉ  có  một  thày  một  trò,  mỗi  bữa  cứ  sáng  sớm  thì
        khóa  cửa  lại,  cả  hai  thày  trò  cùng  đến  trường  Quốc  Tử  Giám
        học  tập  mãi  đến  chiều  mới  về.  Cửa  vẫn  khóa  nguyên,  mở  cửa
        vào trong nhà  thì  thấy dã  có  mâm  cơm  sắp săn  iươm  tất.  Ong
        không hiêu  ra  sao,  nhưng  thày  trò  có  ăn  hàng  tháng như thế,
        bèn  lập  tâm  dò  xét.  Một  hôm  ông  dậy  thật  sớm,  dặn  người
        học  trò  cứ  đến  trường  học  tập,  còn  ông  thì  đi  có  việc  riêng
        rồi  quay  về  nấp  ở  sau  nhà  đê  rình.  Một  lúc  lâu  thấy  có  người
        con  gái  rất  đẹp  từ  trong  con  rùa  hiện  ra,  tuối  trạc  chừng
        mười  bảy,  mười  tám,  quần  áo chinh  tề,  vẻ  người  khuê  các,  rồi
        thấy  xuống  đốt  lứa  nấu  ăn.  Thừa  lúc  cô  gái  đang  mải  ở  dưới
        bếp,  ông  lẻn  vào  nhà  trên  mang  cái  vỏ  rùa  giấu  vào  trong
        rương và  khóa  kín  lại,  đoạn  ông chạy  xuông bếp  ôm  ngay  lấy
        người  đẹp.  Cô  gái  trách:  “Cậu  không  nên  làm  thế,  thiếp  vốn
        là  con  gái  Nam  Hải  Long  Vương,  chơi  xa  lạc  đường  chưa  về
        kịp,  bị  người  thuyền  chài  bắt  được,  nếu  không  gặp  cậu  cứu
        cho  thì  cái  thân  hòn  mọn  này  đà  không  còn  nữa.  Vì  cảm  tấm
        lòng  nghĩa  hiộp  của  cậu  cứu  thoát  sinh  mạng  thiếp  trong  lúc
        hiếm  nghèo  nên  thiếp  phai  hy  sinh  để  đáp  lại  cái  ơn  nghĩa
        lớn  lao  đó,  mong  cậu  thương  đến  thiếp  là  một  kẻ  lạc  loài  mà
        kêt  nghĩa  trăm   năm  thì  thiếp  lấy  làm  hân  hạnh  lắm ”.


        68
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75