Page 69 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 69
- Urt CU gỉd La ma. rvuwiig tu ai trông nom, đi theo về với
tôi để tôi nuôi cho, có bằng lòng không?
Bà kia nói:
- Nếu quan lớn có bụng thương tôi như thế thì phúc cho
tôi lắm.
Giáp Hải mới đem về nuôi nấng, nhưng cũng chưa dám
chắc là mẹ. Chán Giáp Hải vôn có cái nốt ruồi đỏ, thường
khi ngồi nhàn đế lộ ra. Bà cụ ấy một hôm trông thấy, cứ nhìn
tròng trọc không chớp mắt.
Người nhà quở rằng:
- Quí thể quan lớn, bà cụ kia sao dám nhìn mãi thế ?
Bà kia nói:
- Tỏi khi xưa, sinh được một đứa con trai cũng có cái nốt
ruồi như thế nay tôi trông thấy, tôi lại nhớ đến con tôi, cho
nên tôi nhìn ngắm một chút, xin quan lớn thứ lỗi cho tôi.
Giáp Hải lập tức gọi bà ấy hỏi cặn kẽ từng tí, bà cụ ấy
kể rạch ròi thủy chung. Giáp Hải buồn rầu mà than rằng:
- Ta bậy bạ uổng mất một đời, có mẹ mà không biết;
nay nhờ trời lại (lược gặp đây, mới biết đến mẹ.
về sau làm đến Lại bộ thượng thư, Tái báo Sách quốc
công, về nhà trí 9i !
Giáp Hải nhận tổ mộ ở làng Bát Tràng cho nên văn chi
huyện Gia Lâm phải thờ ông ấy. Đến sau có ông tiến sĩ
Nguyễn văn Thịnh, cho Giáp Hải là người làng Sinh Kế, và
lại làm quan nhà Mạc muốn tước tên ông ấy ở trong sổ tiên
hiền huyện Gia Lâm. Đêm nằm mơ thấy Giáp Hải mắng
rằng:
- Tao tội gì mà mày tước tên tao, mày là bọn hậu sinh,
sao dám khinh lờn tiền bối, sẽ có báo ứng cho mà xem.
67