Page 171 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 171
Chương IV: Craig - kẻ bám víu vinh quang 175
"Say mê", anh nói.
"Đúng rồi, say mê", cô nhắc lại lời của anh: "Đúng là anh
như thế. Nhung anh không bao giờ than vãn rằng mình vất
vả hay bất cứ điểu gì khác. Anh đã thực sự hạnh phúc."
"Em yêu, đó cũng là điều mà chúng ta hướng tới. Anh
phát Ốm vì bị mệt mòi lắm rồi. Sẽ không còn những độc thoại
tiêu cực, không còn lời bào chữa nào nữa. Anh sẽ thay đổi!"
"Thật tuyệt khi anh trở lại", cô nói và ngáp: "Bây giờ
chúng ta ngủ tiếp được chưa?"
Anh mỉm cười và ôm cô lần nữa rồi vói tay sang bên này
tắt đèn.
Sau kì nghỉ cuôì tuần, kiểm điểm lại những việc làm của mình
trong quá khứ và đặt ra cam kết trong công việc, Craig đên công
ty sớm hơn giờ quy định. Anh đặt chiếc cặp xuôhg bàn và mở
máy tính. Anh pha cho mình cốc cà phê và lần này anh quyết
định bỏ qua những cuộc thăm hỏi thường lệ vào sáng thứ hai.
Tất nhiên, nhiều người trong sô' khách hàng anh thường gọi đên
vẫn chưa có mặt ở văn phòng. Xét cho cùng, lúc này mói là 7 giờ
45 phút và mọi việc thường bắt đẩu từ lúc 8 giờ trở đi.
Khi trở lại bàn làm việcr-anh mở cặp và lấy ra một tâm áp
phích quảng cáo cuộn tròn mà anh vừa mói tậu được trong kì
nghỉ cuôĩ tuần và treo nó lên tường, thẳng trên máy tính. Đó
là bức tranh in hình một con báo. Khi treo nó lên xong, anh
thì thầm vói con vật ăn thịt ò trên tường: "Quá muộn rồi, tao
đã ờ giữa đàn/'
Sau đó, anh tựa lưng vào ghê' thò tay vào trong túi lấy ra
chiếc đinh nhò mà Steve đã nhổ ra từ lốp xe. Ạnh đặt nó xuống