Page 169 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 169

Chương IV: Craig -  kẻ bám víu vinh quang                                                                                                                                                                                      173











                                           hàng. Anh nhớ mình đã miễn cưỡng như thế nào khi bước






                                            chân  vào  phòng  học  và  cảm  thấy  đó  là  một  sự  sỉ  nhục.






                                            Ngay cả khi Giám đôc bán hàng đã giải thích, tất cả những





                                           ngưòi bán hàng có  doanh  sô' thấp hơn một mức nhất định






                                            đều tham gia lóp học, Craig vẫn không thể chấp nhận được






                                              4#  a'
                                            điêu ấy.








                                                      Lúc này, anh nhó rất rõ trong một phần cùa buổi học, anh






                                            đã giơ tay và nói với giảng viên:  "Đó không phải là cách tôi






                                            làm!"








                                                       "Tôi biết, Craig", vị giảng viên đáp lại:  "Và đó là lý do tại





                                            sao anh ở đây?"










                                                      Trong khoảnh khắc,  toàn thân Craig sởn gai ốc vì anh cảm





                                            thây thật xấu hổ về những hành động cùa mình tại buổi học đó.





                                            Thay vì đón nhận cơ hội để tiên bộ, anh lại bác bò bất kì quan






                                            điểm nào mà anh nên tuân theo. Ý nghĩ đó biến anh thành một






                                            Craig - kẻ bắm víu vinh quang - chi làm theo cách của mình và lần





                                            đầu tiên sau nhiều năm, Craig nhận ra điều đó.









                                                       "Toàn là viện hết cớ này đến cớ nọ", anh nhủ thầm khi nhớ






                                            lại những lời biện hộ  của mình  trong suôt những năm  qua.






                                            Lúc này đã là  3  giờ sáng và  Craig vẫn không thể chợp  mắt.





                                            Anh  nhổm  dậy  và  nhẹ  nhàng  đánh  thức  vợ  bằng  cách  thì






                                            thầm: "Em yêu, hãy tinh dậy một lúc nào!"









                                                      Trong cơn ngái ngủ, cô hỏi: "Craig, chuyện gì thê? Mấy giò





                                            rồi? Bọn trẻ vẫn ổn chứ?"









                                                       "Bọn trẻ vân ổn.  Bây  giò là 3 giờ sáng và anh cần nói với






                                            em chuyện nay.”
   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173   174