Page 68 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 68
ai cũng vui mừng. Anh Hai vội nói: “Gặp lại là vui rổi, không ai được
khóc nghen!” Tối hôm đó cả nhà sum họp đông vui. Tôi đoán biết ai
cũng chờ nghe tôi nói lên ý kiến của mình vâng theo ý của má trong
thơ “chịu vể làm đám cưới với anh Hoàng”.
Anh Năm để tôi nghỉ ngơi một lát rồi gọi tôi ra ngoài sần bàn thêm:
- Dì phải nói với má làm cho gọn, để sáng ngày kia kịp lên đường.
- Đổng ý với anh Năm, tồi cũng đang bối rối. Nghị quyết trung
ương sáu phải triển khai nhanh và tình hình này phải tạm gác việc
riêng để lo cái chung.
Có tiếng má gọi, tôi trở vào nhà. Anh Hoàng đã có mặt lúc nào
không biết, đang ngồi chờ, trông thấy tôi mặt anh tươi hẳn lên. Tôi
ngồi xuống ghế đối diện.
- Đạp xe vể đây chắc anh Ba mệt lắm?
- Mệt thì có mệt, nhưng giải quyết ổn mọi việc thì vui rổi!
- Hôm rồi tôi có nói “kế hoạch hoãn binh” làm đám hỏi để má yên
lòng cho tôi tiếp tục đi công tác, chớ thực lòng tôi chưa dám nghĩ đến
chuyện lập gia đình.
Tôi còn đắn đo, anh vội nói:
- Tôi rất muốn nghe chị nói hết ý.
- Đám hỏi cũng có ý nghĩa của nó. Còn đám cưới tôi nghĩ chắc còn
phải chờ cách mạng thành công, đất nước yên bình...
Anh Hoàng ngổi trầm ngâm, nhìn tôi rồi chậm rãi nói:
- Chị tính sao, tôi nghe vậy. Với lại trước mắt công tác dồn dập và
chắc chắn sẽ còn dồn dập hơn.
Tôi hiểu được hoàn cảnh của anh: là bí thơ Liên tỉnh ủy Hậu Giang
do đồng chí Tạ Uyên chuyển lên, thay chị Nguyễn 'Ihị Minh Khai đã
bị bắt.
Cũng giọng trầm trầm anh nói như phân trần;
- Tôi thương chị thiệt tình, mấy điểu chị nói ra cũng hỢp lý, ngày
mai làm đám hỏi xong, tôi phải đi ngay về cơ quan triển khai công
tác mới. Chị chắc cũng phải đi thôi. Yêu cầu nhiệm vụ đòi hỏi khẩn
trương lắm.
Tiếng sóng bủa ghénh 67