Page 328 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 328
IX. Nhớ anh Mười...
T hời gian anh Mười làm Tổng Bí thơ Ban Chấp hành Trung ương
Đảng; cũng là thời kỳ Đảng và Chính phủ tập trung sức cho công
cuộc đổi mới đất nước vể kinh tế; lẽ ra tôi phải ra Hà Nội chăm sóc
anh; nhưng vì lỡ dính vào với Tổ sử; công việc lại quá bề bộU; tôi không
đi được. Các con tôi bàn cử Dũng; chồng Bình ra Bắc ở cùng anh như
là một chút hơi ấm của gia đình luôn cận kể bên anh, giúp anh vơi bớt
nỗi nhớ nhà. Dũng còn đưỢc cử tham gia nhóm thư ký cùng các đồng
chí giúp việC; đỡ đần anh khi cần. Có Dũng bên cạnh anh, tôi cũng an
tâm và đỡ áy náy phần nào. Vốn mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ, nên anh
Mười lúc nào cũng luôn khao khát mái ấm và không khí đoàn tụ của
gia đình. Do vậy mỗi khi có dịp công tác ở các tỉnh phía Nam, anh đểu
tranh thủ ghé vể nhà. Có lần kết hợp công tác, anh ghé vể thăm nhà;
mấy mẹ con tôi mừng lắm. Hôm ấy, Hòa có nói với tôi: “Nhân các anh
trong bảo vệ vê' thăm căn cứ R; con có nhờ bẻ một ít lá giang để nấu
canh chua cho bố ăn. Chiều mẹ nhớ về sớm sớm nhé”. Tôi ừ rồi xách
nón đi. Vậy mà sang bên Tổ sử; bị công việc cuốn hút; tôi quên khuấy
đi mất; tới hơn 7 giờ tôi mới vể nhà.
Tiếng sóng bủa ghếnh 327