Page 93 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 93

đất  nước  đứng  trước  nguy  cơ  lớn,  sự  mâ't  còn  chỉ  trong  gang  tấc;
          triều  đình  và quân  đội  liên tục phải rút lui;  quân địch chiếm  nhiều
          địa bàn  trọng yếu gồm cả kinh thành Thăng Long;  nhiều ngưòi  nao
          núng,  có kẻ hàng giặc,  nhưng ông vẫn hiên  ngang một lòng tin son
          sắt  vào  cuộc  kháng  chiến  của  quân  đội  và  nhân  dân  ta,  nên  đã
          xoay  chuyển  tình  thế.  Sử chép:  “Hưng Đạo Vương vâng mệnh  điều
          quân  dân  các  lộ  Hải  Đông,  Vân  Trà,  Ba  Điểm,  chọn  những  người
          dũng  cảm  làm  tiền  phong,  vượt  biên  vào  Nam,  thế quân  lên  dần.
          Các  quân  thấy  vậy,  không  đạo  quân  nào  mà  không  tới  tập  hợp”1.
          Nhò  giữ  vững  được  thê  trận  nên  ông  đã  tạo  được  thòi  cơ  để  phản
          công  -  tiến  công  thắng  lợi.  Trong  trận  quyết  chiến  chiến  lược,
          “Hưng Đạo Vương lại giao chiến với Thoát Hoan và Lý Hằng ở Vạn
          Kiếp,  đánh  bại  được,  giặc  chết  đuối  rất  nhiều.  Lý  Hằng  đem  quân
          hộ vệ Thoát Hoan chạy vể Tư Minh.  Quân ta lấy tên tẩm thuốc độc
          bắn  trúng  đầu  gối  bên  trái  của  Hằng,  Hằng  chết.  Tỳ  tướng  Lý
          Q uán  thu  n hặt  5  vạn  quân  còn  lại,  giấu  Thoát  Hoan  vào  một  đồ
          đồng,  chạy  trôYi  vê  Bắc.  Đến  Tư  Minh,  Hưng Vũ  Vương  đuôi  kịp,
          dùng  tên  tẩm   thuốc  độc  bắn  trúng  Lý  Quán,  Quán  chết.  Quân
          Nguyên tan vỡ lớn”2.
             Bước  vào  cuộc  kháng  chiến  lần  thứ  ba,  mặc  dù  quân  thù  vẫn
          đông và  m ạnh  nhưng Trần  Quốc Tuấn  vẫn  ung dung và  tin tưồng
          vào  chiến  thắng.  Năm  1286,  khi  nhà  Nguyên  mượn  cớ  đưa  tên
          phản  quốc Trần  ích Tắc về  nưâc  làm An  Nam  Quốc Vương để  xâm
          lược  nước  ta  lần  nữa,  Vua  hỏi  Hưng Đạo  Vương Trần  Quốc  Tuân:
          “Thê giặc năm  nay thê nào?”.  Quốc Tuấn trả lời: “Nước ta thái bình
          lâu  ngày,  dân  không  biết  việc  binh.  Cho  nên,  năm  trước  quân
          Nguyên  vào cưốp,  thì có  kẻ  đầu hàng trốn chạy.  Nhờ uy tín của  tổ
          tông và  thần võ của bệ hạ,  nên  quét sạch được bụi  Hồ.  Nay  nếu  nó
          lại  sang  thì  quân  ta  đã  quen  việc  chiến  trận,  mà  quân  nó  thì  sợ



              1,  2. Viện Khoa học xã hội Việt Nam: Đại Việt sử ký toàn thư, Sđd,  t.II,
          tr. 51, 56-57.


                                                                       95
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98