Page 100 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 100

quân với  Thoát  Hoan  theo kê  hoạch  đã  định,  để  lại  phía  sau  đoàn
            thuyên  lương nặng  nể của  Trương Văn  Hổ.  Sai  lầm  này  đã  không
            qua khỏi con mắt tinh tường của Trần Khánh Dư.
               Được  tin  thủy  quân  ta  không  thắng  được  giặc,  Thượng  hoàng
            Trần Thái Tông nối  giận  sai  sứ  tới  Vân  Đồn  triệu Trần  Khánh  Dư
            về trị tội.  Trần  Khánh  Dư xin  với  sứ rằng:  “Lấy quân pháp  mà xử,
            tôi cam chịu tội,  nhưng xin khất hai,  ba ngày,  để  mưu  lập công rồi
            vể chịu  tội búa  rìu cũng chưa  muộn”1.  Thắng thắn  nhận  tội  nhưng
            cũng rất tự tin bởi ông đã phán đoán chắc chắn đoàn thuyền lương
            của  Trương Văn  Hổ đang  ỏ  phía  sau,  ta  có  thể  đánh  chặn  và  tiêu
            diệt chúng.  Ông  liền  đem  quân  bô' trí  một  trận  địa  phục  kích  kéo
            dài  từ Vân  Đồn  tới  Lục  thủy  (Cửa  Lục).  Tháng  1  năm  1288  đoàn
            thuyền  lương nặng  nể của  Trương Văn  Hổ không có thuyền  chiến
            bảo vệ tiến vào vùng biển  Hạ Long.  Khi  lọt vào trận  địa phục kích
            của  ta  ở Vân  Đồn,  thủy  quân  của  ta  từ các  vị  trí  bất  ngò  xông ra
            tiến công quyết liệt.  Trương Văn Hổ vừa chông đỡ vừa cố gắng tiến
            về  phía  đất  liền,  nhưng  đến  Lục  thủy  thì  binh  thuyền  ta  tiến  ra
            đánh  càng  đông.  Quân  giặc bị  tổn  thất  lớn,  Trương Văn  Hổ thoát
            chết  trôn  chạy  về  Quỳnh  Châu  (Hải  Nam).  Quân  ta  đã  tiêu  diệt
            toàn bộ đoàn thuyền chở  17 vạn thạch lương,  "bắt được quân lương
            khí  giới  của  giặc  nhiều  không  kê  xiết,  tù  binh  cũng  rất  nhiều”.
            Trần  Khánh  Dư  “lập  tức  sai  chạy  ngựa  mang thư về báo.  Thượng
            hoàng tha cho tội trước không hỏi đến...”2.
               Trận Vân Đồn do Trần Khánh Dư chỉ huy có ý nghĩa hết sức to
            lớn  đôi  vối  cuộc  kháng chiến  chống  quân  Mông  -  Nguyên  lần  thứ
            ba.  Thắng  lợi  đó  đã  làm  thất  bại  ngay  từ đầu  kế hoạch  hậu  cần  -
            giáng đúng chỗ hiểm  của  đối  phương,  cắt  đứt “dạ  dày” của  chúng,
            đẩy  quân  xâm  lược  vào  chỗ  yếu  không  thể  khắc  phục  được,  đó  là
            thiếu  lương  thực,  khí  giới.  Đây  là  mục  tiêu  thứ  yếu  nhưng cực kỳ


                1,  2. Viện Khoa học xã hội Việt Nam: Đại Việt sử ký toàn thư, Sđd,  t.II,
            tr. 60.

            102
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105