Page 5 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 5

chơi  íliì chúmị  tôi  mới  Cíỉm  thômị được  với  niềm  uất  hận  nhục  nhã ciìư
     Iìí>ư(yị  han xứ.  cũm> như trânịỉ rõ dược củi  vẻ iu>ạo  nghễ, hống hách  của
     Mã Viện. Sau dó ứní> chiểu ra, mới lại kết luận dược là nhất dịnh hắn có
     dựm>  CÚI  cột dồng dể chữ  “Đồng  trụ  chiêt,  Giao  Chỉ  diệt” dể trêu  tức
     và  tlìoá  mạ  cả  giông dân Giao Chỉ.  Vù  hể dã dựng thì  hắn phải dựng à
     nơi  thị  tứ dông  người  qua  lại  chứ không phải  ở hiên  giới  để đi  tìm  tận
     vùng núi non của Lâm Âp xa xôi.
           Sự kiện  lịch  sử nọ  dã có  liên  hệ dển  sự kiện  lịch  sử kia.  Phải  tìm
     dược cho nỏ kiểm soát nhau, lùm nhân quà cho nhau, mới trông rõ dược
     cả dòng dùi của cuộc sống cũ. Để dính chính lại nhiêu diều mà trước đã
     hiểu sai hay chưa hiểu dến nơi. Để dặt lại nhiều  vấn dề lịch sử mà người
     ta cô' ý dem lập trường chính trị vào  lái hướng những hùi học lịch sử cũ,
     tuy có lợi phần  nào cho nhu cầu chính trị nhất thời nhưng lại có hại rất
     lớn cho sự lệch lạc của nhận thức.
           Với lòng chán  thành:, chỉ  tìm  sự thực  vò  trình  bòụ  sự thực,  chúng
     tôi viết sách này dể cống hiển hạn dục một dịp vể rnịuồn, dể nhận dịnlì rõ
     hơn  những công dức của  tổ tiên .xây dựni> nên  dấr nước  và cà nhữn^ nỗi
     dau thương nhục nhã mù các nụ'n' dã phải chịu dựng, cho chúng ta hưởmị
     lấy di sàn ngày hỏm nay.
           Nếu  trong  sách  có  nhfím> doạn  mù  chúng  tôi  khômị  dằn  được  uất
     hận phải thể hiện tâm tình qua lòi văn, thì xin các hạn dọc dừng lấy lủm
     lạ,  mù dòi hói sách  viết plìdi  là  một sự mổ xe’ khô  khan  thì mới lù khoa
     học.  ClĩúníỊ tôi không thế theo dược cái lè lối khoa học ấy dể kể chuyện
     nhục nhã dau thươmị của cha Ô I1Í> mình, mà lại hằng một giọng hình thản
     của người diúií’ nước lã, không can dự ợ tớl mình cd.
           Trái  lại,  chúng  tôi  nhận  rằng phủi nói dược  lòiu> mình  ra  như thế
     mới khoa học,  mới thực, mới sống dộm>,  và nhận  thêm rằng mỗi dân  tộc
     càng mang tiếng  là  lạc  hậu,  lại  vì thế,  càng cần phải có  iu>ười của dán
     tộc ấy tự viết về lịch sử của mình,  (cả nịch sử nữa), thì mới nói lên dược
     những  diêu  mà  người  ngoại  quốc  dù  tinh  mắt  dển  mấy  eũm>  khôm>  thể
     trỏng ra dược.




            Chúng tôi dựa vào những quốc hiệu dã có dê’ chia sách này ra lùm
     4 phẩn chính.
           Tập Thượng gồm:
           Quyển /: Văn minh Văn Long, từmịuỏn gốc dến cuối d('ri vua Hùm>.
   1   2   3   4   5   6   7   8   9   10