Page 449 - Các Tổng Tư Lệnh Chiến Trường Nhật Pháp Trong Cuộc Chiến Tranh Xâm Lược Việt Nam
P. 449

444           VỀ CÁC TỔNG Tư LỆNH, Tư LỆNH  CHIẾN TRƯỜNG.



           là  tiêu  diệt chủ  nghĩa  phát  xít,  giành  lấy  tự do  cho  con  người.

          Cogny  không thế.  Ra  tù,  gắn mình  với đội quân xâm lược, ông
          bị phát xít hóa,  ra  sức  tước  đoạt tự do  và  sinh  mạng  đồng  loại
          để  giành  tự  do  cá  nhân  và  cuộc  sông  vương  giả,  để  thường

          xuyên  được  di  chuyển  với  đoàn  xe  hộ  tống  trong  sự  tung  hô
          trọng vọng, ông đã càn đi, quét lại, bắn pháo không thương tiếc
          trên lOOkm^ của tỉnh Hải Dương để tạo vùng an toàn cho sở chỉ
          huy  vùng bắc  Bắc  Bộ  do  ông  làm Tư lệnh  đặt tại  Gia  Lộc, nam

          Hải  Dương.  Đầu  óc  đầy những  toan tính  phức  tạp,  thậm  chí là
          xảo quyệt, giấu sau bề ngoài nồng hậu, lúc nào ông ta cũng tìm
          cách  đạt  mục  tiêu  bằng  những  con  đường  ngoắt  ngoéo  và  đã

          được mệnh danh là “ông tướng vội vã".
              Khi Navarre sang Đông Dương nhậm chức, trong hàng ngũ
           tướng  lĩnh  hầu  như  chỉ  còn  Cogny  là  muốn  phiêu  lưu  ở  lại

           Đông  Dương,  không theo Salan về Pháp,  chủ  yếu  là  do  say  mê
          vũìh quang, mong sớm thêrh được một ngôi sao câ"p tướng.
              Trước  mặt  Navarre,  Cogny  bày  tỏ  lòng  mến  mộ  và  sự  tận
          tụy của mình nhưng cũng không ngần ngại mặc cả với Navarre:

          “Tôi  ở  lại  với  hy  vọng  thêm  một sao và  cương vị  chỉ huy  miền
           Bắc  Đông  Dương”.  Càng  ngày  Cogny  càng  biểu  lộ  nhân  cách
          đúng như De Linares - nguyên Tư lệnh quân đội Pháp ở Bắc Kỳ

          nhận xét và Hao đổi riêng với  Navarre:  “Cognỵ chưa  đủ là một
          người chỉ huy  tác chiến  tầm  cd lớn,  nhất là ông ta  thiếu  trung
           thực, sẩn sàng phẩn lại ngay khi có thời cơ”.
              Là  đệ  tử  trung  thành  của  Thống  chế  De  Lattre,  đã  từng

          phục vụ  trong bộ chỉ huy của  De Lattre ở Tây Âu từ năm 1950
          và ở  Đông Dương năm 1951, Cogny nhớ huẵh thị của  De  Lattre
          như nhớ  Kinh  thánh:  “Bắc Kỳ là  chìa  khóa  của  Đông Nam Á,

          khi tình hình gay go của các  vùng lãnh  thổ khác nhau,  cần  ưu
   444   445   446   447   448   449   450   451   452   453   454