Page 92 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 92

”Chạnh thương cô Kiều như đời dân tộc





                                                                 Sắc tài sao mà lắm nỗi truân chuyên "






                                                                                                                                           (Chế Lan Viên)





                                                                  Cho  nên tiếng nói của Truyện Kiều là  hồn thiêng của  đất





                                                   míốc và sẽ sống mãi trong sự trường tồn của non sông đất nước.





                                                                  "Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du






                                                                  Tiếng thương như tiếng inẹ ru những ngày"






                                                   Trưóc khi nhắm mắt, Nguyễn Du đã từng băn khoăn tự hỏi:





                                                                  "Ba trăm năm nữa ?nơ màng






                                                                  Có ai thiền hạ khóc chàng TốNhưĩ"






                                                                  thì nay Tô' Hữu đã trả lời bằng một câu thơ  đầy tính chất




                                                    khẳng định:  "Nghìn  năm sau nhớ Nguyễn Du".  Câu trả lời của





                                                    Tô" Hữu vừa là sự đánh giá, vừa là sự tiên tri,  một niềm tin bất




                                                     diệt về sự đồng cảm của  muôn thế hệ con cháu  mai sau dành




                                                    cho thiên tài Nguyễn Du. Cũng cần nói thêm về sự tinh tế trong





                                                    việc dùng từ ngữ của Tố Hữu. Hai chữ "ngàn" và "nghìn" không





                                                     thuần tuý là từ đồng nghĩa tuyệt đối mà còn là sự bổ sung sắc




                                                     thái ý  nghĩa  cho  câu  thơ.  Chữ  "ngàn"  gợi  lên được  một  không




                                                     gian bát ngát, bao la qua các hình ảnh "đại ngàn”"non ngàn".






                                                                   "Những hồn Trần Phủ vô danh






                                                                   Sóng xanh biển cả cây xanh núi ngàn'





                                                                                                                                                       (Tố Hữu)






                                                                   Thơ Nguyễn Du đã vượt qua thời gian xa thẳm và vọng qua




                                                     không  gian mênh  mông.  Tìm hiểu kỹ  đoạn thơ,  chúng ta thấy




                                                     niềm trân trọng, thành kính, biêt ơn của Tô" Hữu đối vối di sản





                                                      thd ca Nguyễn Du cứ được tăng dần lên theo từng cấp độ qua hệ




                                                      thổng từ ngữ.  Mỏ  đầu  là "tiếng thơ ai” rồi trở thành  "lời  ngàn










                                                                                                                                                                                                                                                                   91
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97