Page 90 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 90
Thân bài:
I. Sức m ạnh kỳ lạ và sức sống kỳ diệu của thơ
p Nguyễn Du
Tô Hữu đã cảm nhận tiếng thơ Nguyễn Du trong một tương
quan có quy mô kỳ vĩ ở giữa "đất trời" và trong "nghìn năm",
nghĩa là trong sự trường tồn đài đời, vĩnh hằng giữa không
gian mênh mông và thời gian thăm thẳm. Tiêng thơ Nguyễn
Du là tiếng thơ "động đất trời", nó có sức mạnh lay động lòng
người và thấu cả trời đất. Từ "động" là một từ rất giầu ý nghĩa
miều tả phải chăng trưốc hết là do nó xuất phát từ ý thơ trong
Truyện Kiều:
- ”Tiếng oan dậy đất án ngờ loà ìnây... "
- ”Oan này còn một kêu trời nhưng xa..."
Song điều quan trọng là nó đã diễn tả được một tứ thơ rất
sâu xa. Dưdng như "chính đất trời củng đang thổn thức, xao
xuyến" (Nguyễn Đăng Mạnh), vói "nồi đau nhân tinh" của
Nguyễn Du qua những vần thđ thấm đẫm nước mắt "Tô'Như ơi!
lệ chảy quanh thân Kiều”:
"Lệ, máu trăm năm còn nhỏ giọt
Trăm trang thơ đẹp vẫìi bồn chồnĩ"
(Huy Cận)
Mộng Liên Đường chủ nhân đã có những lòi nhận xét đánh
giá rất xác đáng về Truyện Kiều ”Phải có con mắt nhìn thấu
sáu cõi tấm ỉòng nghĩ thấu cả ngàn đời mới viết ra điỉỢc những
càu thơ như có máu chảy đầu ngọn bủt". Chính cái "tấm lòng
thơ” cái "tình đời thiết tha" ây của Nguyên Du được diễn đạt
bằng những vần thơ "lời lời châu ngọc, hàng hàng gấm thều"
8 9
«