Page 46 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 46
Bác Hổ luôn luôn vui cái vui của nhân dân. Người hào hứng
phân khỏi trước cảnh nhân dân được mùa (cảnh ngoài đông).
Bác cũng luôn buồn vối cái buồn của nhân dân. Bác ái ngại cho
cảnh nhân dân một vùng bị mất mùa:
"Vùng đây tuy rộng, đất khô cằn,
Vi thế nhãn dân kiệm lại cần;
Nghe nối xuân này trời lại hạn,
Mười phần, thu hoạch chi đôi phân”.
Lòi thơ của Bác đượm vẻ bùi ngùi xa xót. Phải có tâ'm lòng
yêu thương đối với con người như tâm lòng của ngu’di mẹ hiền
đốì vối đứa con yêu mối có những cảm xúc buồn vui tha thiết và
cảm động đến như thế.
Tình cảm nhân đạo của Bác thật mênh mông và mang màu
sắc thòi đại. Đó là tấm lòng yêu thương đồng cảm sâu sắc của
những người trong cùng cảnh ngộ, dù họ thuộc dân tộc nào.
Trước đây, tình thương của các nhà nho nhiểu khi còn mang
tính chất ban ơn của người trên đối vối kẻ dưới. Và ta cũng chưa
thấy có tình thương nào vượt qưa giối hạn người dân nưốc mình
như quan niệm của Ngưòi trong câu thơ sau đây:
"Quan san muôn dặm một nhà
Bôn phương vô sản đều ỉà anh em"
Tình cảm nhân đạo của Bác chính, là biểu hiện của tình cảm
nhân đạo cộng sản. Nó có tính chất giai cấp rõ rệt và do có tính
chất giai cấp ma nó mang tính chất thực tiễn, tính chiến đấu.
Do yêu thương tha thiết những con ngưồí bị áp bức bóc lột mà
Bác quyết tâm chiến dấu chông lại mọi thế lực áp bức, nhằm
giải phóng và đem lại hạnh phúc thực sự cho con ngưòi. Cho
45