Page 224 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 224

X )ă n  £ ó a  ứ ĩ ì ỹ  x ứ  U i ệ í  O C a m  £ ì ệ n  n a y



         Về  sử  dụng  thòi  gian  nhàn  rỗi:  Khái  niệm  "thời  gian
   rỗi" được hiểu chung là thòi gian nhàn tản, không phải hoặc
   không muôn làm việc do:  a) đã làm việc đủ; b) không có hoặc
   thiếu  việc  làm.  Việc  sử  dụng  thòi  gian rỗi là  rất khác  nhau
   giữa những người giàu, người nghèo và giữa các lứa tuổi.

         Đổĩ  với  những  người  đã  làm  việc  đủ,  thường chủ  yếu
   là đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức, giám đốc các doanh

   nghiệp,  người  hưu  trí,  học  sinh,  sinh  viên,  việc  sử  dụng
   thòi  gian rỗi  tập trung vào  việc  tái  tạo sức  khỏe  (thể chất,
   tinh thần), thỏa mãn các nhu cầu, sở thích cá nhân.  Đối với
   những người có thu  nhập thấp  do  thiếu việc làm,  nên việc
   sử dụng thời gian rỗi chủ yếu là  nhằm "giết" thòi gian,  tìm

   kiếm cơ hội có việc làm, có thu nhập.
         Vói  động  cơ  trên  không có  nghĩa là việc  sử  dụng  thời

   gian rỗi  ở những người  đã  làm  việc đủ  đều hưống vào việc
   tái tạo vác  giá trị  văn  hóa còn những người  không có hoặc
   thiếu việc làm,  thì ngược lại.  Đây là sự "không án khớp" có
   thể diễn ra trong môi quan hệ giữa điều kiện sốhg với hoạt
   động tinh thần  -  văn hóa ở  một sô" người.  Có  thể giải thích

   nguyên  nhân  của  sự  "không  ăn  khớp"  này  ở  động  cơ  tư
   tưởng,  thái  độ  sống,  học  vấn,  tính  chất  công  ăn  việc  làm,
   truyền thống văn hóa gia đình v.v...

         Sự  "không  ăn  khớp"  giữa  điều  kiện  sốhg  với  sử  dụng
   thòi  gian  rỗi  trong  điều  kiện  phân  hóa  giàu  nghèo,  phân
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229