Page 111 - Văn Hóa Tộc Người Nùng
P. 111
Chữ sách chi mà lại cấm duyên?
Đời này truyền lại cho đời khác.
So không đúng sách lấy không được,
Nhớ cuộc tinh duyên đã nhỡ nhàng!
Sợ gãy tình chung, gẫy giữa đường!
Chớ mượn ông thầy so bát tự,
Biết thế đừng tin so bát tự,
Chữ sách chuyên nghề bịp thế gian!".
Thơ ca cổ truyền
Ngưòi Nùng có nhiều loại hình thơ ca cổ truyền,
xin nêu một số loại cơ bản sau đây:
- SU: Là một loại hình dân ca trữ tình rất phổ
biến trong cư dân Nùng, là thê thư ca của tuổi trẻ.
Nam nữ thanh niên thường mượn những cảnh đẹp
của làng - bản, những cảnh trong lao động sản
xuất và sinh hoạt hàng ngày, cả những điển tích
lịch sử, văn học để gỢi cảm hay tung hứng, qua đó
nói lên lòng yêu thương của mình và ước vọng về
một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc.
Dưới đây là một trích đoạn trong bài "sli" đôi đáp
nam nữ của người Nùng ở Quảng Uyên - Cao Bằng:
Nanz: "Thương hoa sói nhớ hoa nhài
Mủi hương bảy tỏa khắp minh tôi.
Phù dung thanh quý nào ai biết
Muốn chào nhưng e lỗi với người".
Nữ: "Đi chợ đôi ta đến núi này
Tiếng chim ríu rít giữa ban ngày.
Phù dung hoa nở vi chăm sóc,
Muôn chào nhưng e thẹn với người".
109