Page 306 - Triệu Phú Khởi Nghiệp Từ Hai Bàn Tay Trắng
P. 306

Tũuo ỹiÂi  TrLệw PhÀHv \/tl


     ngửa"  với  họ;  "Tôi  đã  không  một  xu  dính  túi  rồi,
     nếu  các  anh  không  tin  tôi,  xin  hãy  bức  tôi  đến  mức
     phá  sản  đi".  Tuyên  bố  phá  sản,  tất  nhiên  theo  luật
     pháp, ông có  lý do để không phái trá  các móII nợ kia,
     nhưng người chịu thiệt hại lại chính là  các chủ nỢ.  Họ
     nhìn  Heber,  rồi  nhìn  nhau,  không  biết  phải  nói  thế
     nào,  chỉ  phẫn  nộ  nói:  "Đúng  là  den đủi  hết sức!  ô n g

     không được  tuyên bô  phá  sản,  không  thể để tiền của
     chúng tôi  đổ  ra  sông  ra  biển  thê  được!"
        Nhìn  bộ  dạng  tức  giận  của  đám  chủ  nỢ,  Heber
     điềm   tĩnh  nói:  "Đúng  thế!  Tôi  không  có  ý  định  trốn
     tránh  nỢ  nần  của  các  anh,  vì  tin  tưởng  các  anh  mới
     cho tôi vay". Nói đến đây Heber dừng lại rồi tiếp tục:
     "N ếu  các  anh  tin  tưởng,  cho  tôi  cơ  hội  để  cố  gắng,

     đảm   bảo  trong  khoảng  thời  gian  5  năm  tôi  sẽ  thanh
     toán  xong  toàn bộ  số nỢ này".
        5  năm?  Đám  chủ  nợ  đều  sững  lại  nhìn  nhau  và
     nhìn Heber. Anh ta có thể làm dược điều đó ư? Nhưng
     cũng  chẳng  còn  cách  nào  khác,  kiêu  gì  cũng  không
     thê  bức  anh  ta  đến  bờ  vực  tuyên  bố  phá  sản  được,
     chi  bằng  hãy  cho  anh  ta  một  cơ hội.  Hơn  nữa  Heber
     vẫn còn sức  khỏe,  điều  kiện 5  năm của  anh  ta có  thể

     chấp  nhận  được.
        Như  thế,  chi  mât hơn  một  giờ  đồng  hồ,  Heber  đã
     thuyết phục được  các chủ  nỢ chấp nhận cho ông thời
     gian 5  năm  sẽ  hoàn trả  toàn bộ  số nỢ.



                            -   3 0 7   -
   301   302   303   304   305   306   307   308   309   310   311