Page 47 - Trị Bệnh Hiếu Động Ở Trẻ Em
P. 47
48 PHAN THANH ANH
Các điều tra ở một sô nơi của Trung Quốc cũng
khác nhau: Thượng Hải 3 -10%, Bắc Kinh 8,6%,
Quảng Châu 1,5%, Tây An 8%. Sự sai khác về tỉ lệ
phát bệnh của trẻ có thể bị ảnh hưởng bởi ba nhân tố:
Một là sự sai khác về tiêu chuẩn chẩn đoán. Hai là
nhân tô chủ quan của cha mẹ và giáo viên khi miêu
tả và cho điểm về triệu chứng của trẻ, có một số
miêu tả thì nặng, cho điểm lại cao, có một số miêu tả
thì nhẹ lại cho điểm thấp. Ba là mức nhận thức về
giới tính, tuổi tác, văn hóa, xã hội, trình độ kinh tế,
vị trí địa lý và xã hội của trẻ đối với bệnh hiếu động
cũng có ảnh hưởng tới thống kê tỷ lệ phát bệnh.
Trẻ em nam bị bệnh hiếu động nhiều hơn trẻ
em nữ. Trong đó tỷ lệ nam nữ là 4 - 9 : 1, biểu hiện
triệu chứng ở cả bé trai và bé gái tuy đều là do sự
thiếu hụt ý thức, nhưng bé trai do bẩm sinh thích
hoạt động vì thế kèm theo rất nhiều biểu hiện hiếu
động, dễ gây cho người khác ấn tượng của “bệnh
hiếu động”. Còn bé gái thì ít hoạt động, dễ nhầm
tưởng là không phải chứng hiếu động mà chỉ là khả
năng trí tuệ kém. Vì vậy, bệnh ở bé trai đa số là biểu
hiện trở ngại sức chú ý và kèm theo loại hoạt động
nhiều (ADD), rất nhiều. Nếu như chẩn đoán nghiêng
về trở ngại sức chú ý thì tỉ lệ phát bệnh ở trai và gái
không có sự khác biệt quá lớn, chỉ khoảng 1,5:1, sự
phát bệnh của bệnh này thường trước 7 tuổi, từ 7 - 14
tuổi là đỉnh cao của thời kỳ phát bệnh.