Page 374 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 374
TÍN NGƯỠNG Cư DÁN VEN BlỀN QUẢNG NAM - ĐÀ NẴNG
Tôi ngó trước ngó sau thấy buồm neo cẩn thận, một
mình tôi thức kiếm chuyện cho khuây khoả. ô i vậy thì ông
Lữ đi đâu, bỏ cái cần câu miếng mồi sỢi chỉ quấn quần
quâng. Chừ tôi lấy cái cần câu của ông Lữ đem câu chơi.
Tôi nhìn xem cái cần câu. ơ cái cần câu trúc, cái cần câu
trắc. Cần câu mà không có mồi. Vậy tôi kêu Tổng Khâu lại
đây, kiếm cho tôi miếng mồi ngon tôi câu chơi.
Thiên hạ đi câu người thì câu mồi tôm, kẻ câu mồi cá,
còn tôi câu mồi cua gạch, cua đá chớ chi.
(ngâm):
Dò lòng đáy biển bao nhiêu thước. Ăn đi con đôi
miếng cho vui. Úa mà nó không ăn tề. Mấy bữa hôm tê, tôi
câu nó ăn bữa đôi ba con. Bữa nay câu nó không ăn mà nó
phá mấy mồi tề. Rồi thời tôi lạc lại bên lái, ăn đi con rứt đi
con, thế là được đây rồi nè.
Nhấc thử tình người độ mấy cân. Bởi cá tham mồi
nên con cá chết.
(nói):
Để tôi nhìn xem con cá này đực hay cái. Tôi xem đi
xem lại quả thực con cá cái. Tôi không bắt nó làm gì thì
thôi. Tôi thả nó ra để nó sinh con đẻ cháu cho nhiều thì
phải hơn.
(ngâm):
Người không sâu hiểm ấy người thân. Đố ai biết mỗ
câu chi đó, thả mồi câu này mồi nghĩa mồi nhân.
3 7 4