Page 373 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 373
duy hữu tửu, chi cho bằng dụng tửu binh...không buồn mà
rằng chớ buồn ta lại uô"ng chơi (chừ thôi thòi, rượu theo
thuyền mượn chén ít nhiều, động điếu tẩu ngâm câu lếu
láo hà...)
Hảo sơn thuỳ chi lạc hạ
Xhắp thử mùi đòi có đắng cay (ba mươi đời cái nghề
đi câu là nghề lỗ một, bữa thòi đặng đôi ba con, bữa thời
mất mồi, nào có chắc chi chi ở mô)
Thả mồi câu cá rủi rồi may (cái nghề say, khi mới
uô"ng vào thời nó sỢ, lần lần đôi ba chén nó lại ngon)
Kìa mùi hồng cúc.đà nên thú (tôi uống một đôi chén,
tôi móc miếng mồi nó sức trên sức dưới, tôi cầm cái lưỡi
câu nó lại đưa ngược đưa xuôi lên tề)
Xọ môi kinh luân đã sẵn bày (mấy hôm tôi câu cái
sông bên tê, cá nọ không ăn thời thôi, nó ăn thời tôi day
lại bến liền, làm răng đêm nay con cá nọ không ăn như
bữa nớ tề)
Cá nước vầy vui khôn chớ dại (cái n g h ề rưỢu uống vô,
chén tro n g kéo chén ngoài, chén ngoài n ữ a nó lại say,
n h ư n g m à vui)
Lợi danh nồng nặc tỉnh đành say (nói cho phải tôi bỏ
cái rượu tôi đà không uô"ng, ấy làm sao cái miệng tôi nó lại
muốn tề, mặn mắm ngon cơm đà ở miệng, thôi đi một hai
miếng cho vui).
3 7 3 -